ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 180

Trần Thủ Độ vội xua tay:

- Chớ! Chớ có làm thế! Cứ như lời minh của phụ hoàng cháu là đúng

sự thật đấy. Ngay cả việc đúng sự thật ông đã thấy ngượng. Bởi suốt cuộc
đời ông có làm được nhiều việc tốt, nhiều việc có lợi cho nhân quần, nhưng
cũng không ít việc dở, đôi khi còn có hại cho nhân quần đấy. Nếu cháu vì
tình cảm nhất thời mà nói quá về ông, chắc đời sau người ta không còn tin
nữa đâu. Nếu cứ nói quá sự thật đi một tí thì ngay cái mình nói đúng người
ta cũng ngờ. Ông thật lòng can cháu đừng nói ông “là người nhân cách cao
thượng”. Cái đó hơi quá, ông làm gì được liệt vào hàng những người như
thế.

Nhà vua tỏ vẻ ngạc nhiên:

- Cháu thật sự không hiểu điều ông vừa nói. Bởi những việc ông đã

làm và đang làm chẳng nói lên nhân cách con người ông sao?

- Đúng như cháu nói. Tuy vậy, cuộc đời ông còn nhiều góc khuất mà

cháu chưa thấy, nhưng tai mắt người dân đều nghe và nhìn thấy hết. Sau
này cháu sẽ hiểu điều ông nói cũng như lời minh do phụ hoàng cháu soạn.
Vả lại cháu ạ, mình vừa cầm quyền vừa chép sử thì còn ai tin mình nữa.
Ông ngẫm chỉ có sử ngôn được truyền tụng trong dân gian là ít điều đáng
ngờ nhất.

Trong lúc hai ông cháu vua Thánh tôn đang trò chuyện thì kiệu của

thượng hoàng Trần Thái tông cũng ghé vào Thủy Tĩnh.

Quân hầu chưa kịp vào bẩm thì thượng hoàng đã bước tới bậc thềm.

Vừa trông thấy vua Thái tông, Trần Thủ Độ vội đứng dậy, vua Thánh tôn
quỳ lạy.

Thái tông nâng hai ông cháu dậy và nói:

- Chú thật đa lễ. Cháu đến vấn an chú thôi chứ không có công việc gì

đâu. Thượng hoàng quay lại hỏi vua Thánh tôn: - Con đến thăm ông hay có
việc gì đây. Cũng đến vấn an ông à. Thế thì ngồi đây cùng thăm ông.

Thái sư sai nội nhân dâng trà, rồi ông cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.