ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 183

hai mươi vạn tấm lụa. Hốt-tất-liệt chấp nhận ký xong hòa ước liền kéo đại
binh về nước. Giới quý tộc lại tôn Hốt-tất-liệt lên ngôi Đại Hãn tức là
Nguyên Thế tổ và đổi tên nước là Nguyên từ năm Canh Thân (1260). Tuy
nhiên, hiện nay hai anh em Hốt-tất-liệt vẫn còn đang tranh nhau ngôi Đại
Hãn.

- Hay! Hay lắm! Trần Thủ Độ nói như reo. Như thế có nghĩa là nước

Tống chưa có thể mất ngay được. Mà anh em hai đứa này đều tham ngôi
Đại Hãn, đều tàn bạo cả, tức là chúng còn giết nhau lâu đấy.

Ha! Ha! Ha! Thái sư cười đến chảy cả hai hàng nước mắt vì vui

sướng. Người ta cứ ngoa đồn dưới gầm trời này quân Mông Cổ không có
địch thủ. Hãy xem năm Đinh Tỵ (1257) đệ nhất danh tướng Ngột-lương-
hợp-thai vào Đại Việt chẳng bị thượng hoàng đánh cho đại bại ư. Lại cái
thành Điếu Ngư so với nước Ba Thục thì chỉ bằng chiếc đấu thôi chứ to tát
gì mà đích thân Đại Hãn cầm quân vây đánh tới năm tháng không hạ nổi, lại
bị Vương Công Kiên giết chết. Theo ta, quân Mông Cổ chỉ hung hãn, tàn
bạo chứ không phải là đội quân bất khả chiến bại. Thượng hoàng cùng
hoàng thượng nhớ kỹ điều đó để dạy bảo quân sĩ. Cứ rèn quân cho tốt, mưu
kế cho giỏi, lại dám đánh giặc thì không có quân giặc nào là không đánh
được, dù nó là quân Mông Cổ.

Vua Thánh tôn nghe như uống lấy từng lời của thái sư. Đúng là không

sợ giặc thì mới thắng được giặc. Thái sư đúng là bậc cân quắc mưu lược.
Cuộc thắng giặc năm Đinh Tỵ vừa qua đã nói lên điều ấy.

Vua Thái tông rất là tâm đắc điều thái sư vừa nói. Nhà vua nhìn về

phía Thánh tôn nói:

- Một đời làm tướng, một đời ở ngôi vị thống quốc, biến được nước

loạn thành nước trị, những điều ông nói về việc đã qua, về bản thân mình
rất bổ ích cho tự quân, con hãy nhớ nằm lòng.

Quay về phía Thái sư, vua Thái tông gặng hỏi:

- Có điều gì cần dạy bảo tự quân, xin chú mở lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.