ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 225

- Dạ thưa nhũ mẫu bảo thế. Bà nói bà không biết chữ, không đọc được

sách, nên bà ngu lắm.

- Không phải thế đâu con ạ. Nhiều người không biết chữ, nhưng họ

làm ăn giỏi, cư xử phải đạo, không làm điều ác, như thế không thể nói
người không biết chữ là người ngu được. Tuy nhiên phải học để có chữ đọc
sách. Vì sách phần nhiều do các bậc thánh hiền, các bậc thông tuệ viết ra.
Đọc nó, ta học được nhiều điều hay, tránh được nhiều điều dở, con nhớ nhé.

- Thưa vâng ạ.

Hoàng hậu lại nói:

- Con lạy phụ hoàng, lạy bá phụ rồi ra cho bá phụ và phụ hoàng con

đàm đạo.

Hoàng tử có vẻ chần chừ một lát rồi nói:

- Con muốn nghe phụ hoàng cùng bá phụ đàm đạo.

Nghe hoàng tử nói, mọi người ngơ ngác. Nhà vua dỗ con:

- Phụ hoàng với bá phụ nói các chuyện về đạo thôi, cao siêu lắm con

không hiểu được đâu. Khi nào con mười tuổi đọc được sách, phụ hoàng sẽ
cho con nghe các buổi phụ hoàng đàm đạo với bá phụ, hoặc đàm đạo với
các bậc thiền sư. Bây giờ con về nghỉ.

Hoàng tử ngoan ngoãn cúi lạy vua cha và bá phụ.

Trước khi bước ra còn nói:

- Phụ hoàng nhớ nhé, khi con mười tuổi. Cậu bé lút cút chạy theo mẹ

ra phía ngoài đại sảnh.

Tuệ Trung nhìn theo hút hai mẹ con hoàng tử Trần Khẩm đi khuất sau

hành lang và ông như bừng tỉnh nói với nhà vua:

- Cứ xem tướng mạo hoàng tử, nếu mai đây được kế vị, ắt là một bậc

vua sáng, dân nước được nhờ, nhưng tâm đạo ở nơi hoàng tử cũng lớn lắm.
Sự đạo mai này chắc cũng từ người này mà trụ được lâu dài, bệ hạ nên lưu
tâm nơi các ông sư phó, các bậc túc thiền mà nhà vua học hành, để các vị ấy
khai tâm cho hoàng tử được đúng hướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.