ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 244

- Đây là lễ của vua chư hầu đối với thiên tử, sao lại đem phong tục ra

đây mà bàn.

Vua Thái tông ôn tồn giảng giải:

- Thì cứ cho là lễ như ông hiểu, thế ông không hay lời chiếu viết:

“Phàm các việc lễ nhạc… vẫn theo lệ cũ của bản quốc…” sao? Nhân đây ta
cũng cảnh báo cho ông chớ có hàm hồ lộng ngôn, nước ta chỉ là nước phên
dậu chứ không phải nước chư hầu. Vậy là cả lễ nghi lẫn phong tục của nước
ta từ xưa đều không có việc phải lạy chiếu thư.

Đuối lý, nhưng Trương Đình Trân vẫn đe:

- Được, ta sẽ tâu việc này lên thiên tử.

Vua Thái tông đáp lại:

- Thiên tử đã có chiếu dụ ta từ mấy năm trước như ta vừa nói đó. Nếu

ông dám tâu lên, ta e rằng ông sẽ bị ghép vào tội khi quân. Đi sứ mà không
làm tròn sứ mệnh, chắc ông biết mình mắc tội gì rồi.

Trương Đình Trân vặn lại:

- Ta biết nhà vua dám kháng mệnh thiên tử vì còn kết thân với nhà

Tống, mong cầu sự trợ giúp của cây gỗ mục đó chứ gì.

Vua Thái tông nhìn thẳng vào mặt Trương Đình Trân với hàm ý khinh

bỉ. Đoạn vua nói:

- Ông phó sứ nên biết, quan hệ với nước nào dưới gầm trời này là

quyền của chúng ta, không kẻ nào có quyền áp đặt hoặc dạy khôn cho ta. Ta
vẫn tưởng ông là người Hán, mang danh hảo hán, hóa ra ông mang dòng
máu Mông Cổ mà ta không được biết.

Trương Đình Trân vẫn ngông ngạo giọng kẻ cả:

- Nhà vua nên giữ mồm giữ miệng. Ta biết An Nam vẫn hòa hiếu với

người Tống, tưởng có thể cứu nhau lúc nguy cấp. Nhưng có biết đâu hiện
nay cả trăm vạn quân của thiên tử đang vây kín Tương Dương, một cánh
chim cũng khó bay lọt, chỉ sớm tối là hạ thành, dồn quân qua sông, lật đổ
kinh đô nước ấy dễ như bẻ cành củi khô, thế mà nhà vua còn dựa vào nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.