ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 51

- Đúng vậy, trẫm cùng cả đoàn có vào chùa, nhưng đại sư đang vân du

hoằng pháp.

Vua dụ bảo hai tướng:

- Khuê Kình, Lê Tần, đại sư đã có lời mời sao các khanh không chịu

an tọa.

Các tướng vâng chỉ, lấy mỗi người một chiếc ghế đẩu ngồi về phía hai

đầu tràng kỷ. Mỗi người dùng một bát nước vối rồi xin phép ra ngoài.

Tướng Lê Tần cắt đặt đám quân hộ giá canh gác nghiêm cẩn các lối ra

vào chùa. Tướng Khuê Kình nhắc đám quân canh phòng và tuần tra:

- Các người không được phép vì giữ an ninh mà đóng cổng chùa. Cửa

từ bi lúc nào cũng rộng mở, đó là đức lớn của nhà Phật, các chùa luôn
nghiêm giữ.

Quân lính răm rắp nghe lời. Nhóm canh phòng, nhóm tuần tra, nhóm

ngủ nghỉ thay phiên nhau.

Nước được vài tuần, thăm hỏi thân tình, chủ khách thật là tâm đắc.

Trăng đã chếch về hướng tây dọi ánh sáng xanh nhạt vào khách đường,
thiền sư vội giục:

- Khuya quá rồi, xin bệ hạ đi nghỉ để bảo toàn long thể.

Vua Thái tông vội xua tay:

- Trăng sáng, trời trong, cảnh thiền u nhã, trẫm cất công từ Thăng

Long về để được diện kiến đại sư, được tham vấn bậc túc thiền chớ đâu
phải đi tìm chỗ ngủ trọ qua đêm.

Thiền sư cảm động nói:

- Vậy còn long thể thì sao. Bệ hạ nên nhớ, tấm thân của bệ hạ bây giờ

không còn là của riêng bệ hạ mà nó đã thuộc về muôn dân. Vì vậy nó được
bảo trọng để dùng vào việc lợi lạc quần sinh.

- Những lời đại sư dạy, trẫm không dám bỏ đi lời nào. Nhưng trẫm

tuổi còn trẻ, sức lực khang kiện, thức thâu đêm lắm việc, chỉ cần tọa thiền
nửa canh giờ là tinh thần, sức lực lại hoàn nguyên như cũ. Vả lại việc nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.