ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 99

- Cháu có nghĩ rằng quân Mông Cổ sẽ tràn vào cõi ta không?

- Thưa chú, cháu nghĩ rằng chúng sẽ xâm lấn nước ta sớm hơn điều ta

dự liệu.

- Ta cũng linh giác thấy điều đó. Ta đang nóng lòng chờ tin tức người

của ta phái sang bên đó dò thăm. Nhưng để tránh khi việc xảy ra không kịp
trở tay, ta muốn cử cháu đem thêm ba ngàn quân lên trên đó ngăn giặc từ
xa. Năm trước đã cho Khuê Kình đem lên đó một ngàn quân để tăng viện
cho biên thùy rồi. Cháu chỉ làm chậm bước tiến của nó chứ không thể đánh
quỵ nó ngay được đâu.

- Thưa chú, cháu nghĩ là phải tản giặc ra, phải đưa nó về vùng rừng

rậm, vùng sông nước mà đánh vào cái sở đoản của nó.

- Hay lắm! Vua Thái tông khen. Cháu ta mưu lược lắm. Khen thay

thái sư có con mắt tinh đời. Trước đây chính thái sư bảo ta đưa cháu về
Thăng Long học hành. Gần đây thái sư lại bảo: “Phải sớm trao quyền làm
tướng cho Quốc Tuấn. Sớm muộn nó cũng là cây trụ vững chắc của nước,
nó sẽ là bậc kỳ tướng đấy”.

Quốc Tuấn đỏ mặt vì ngượng rồi chắp tay vái nhà vua:

- Chú và quốc phụ quá khen, cháu đã có công lao, tài cán gì đâu.

- Ấy là chú và thái sư hy vọng mai này cháu sẽ được như vậy.

Quốc Tuấn lại hỏi:

- Thưa chú thế bao giờ thì cháu lên đường ạ?

Suy nghĩ giây lát rồi nhà vua dụ:

- Ta cho cháu năm ngày để lo việc nhà rồi lên đường có kịp không?

- Thưa chú, cháu chỉ muốn biết cháu được đem theo sắc quân nào đi.

Còn như việc nhà, cháu không cần đến năm ngày đâu. Đây về ấp An Sinh đi
ngựa chỉ già nửa ngày đường. Cháu xin ba ngày là đủ. Tăng sức phòng thủ
cho vùng biên địa sớm được ngày nào hay ngày đó.

Vua Thái tông hết sức hài lòng vì Quốc Tuấn biết đặt việc nước trên

việc nhà, biết lo xa cho thế nước. Vua nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.