DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 104

... Hạnh tỉnh dậy, thì trời đã sáng. Bác Pơ Rum và anh Thành đang chuẩn bị
đi bắt gấu con. Chiếc giáo nhọn hoắt xuyên qua một cái rọ tòn ten trên vai
bác. Bác Pơ Rum hỏi:
- Cháu Hạnh có đi cùng không nào?
Hạnh mừng quá. Con Vện Ốc cũng nhảy cỡn lên. Nó biết lại sắp được vào
rừng với chủ. Bác Pơ Rum đưa cho anh Thành một cây mác, cho Hạnh một
ngọn giáo ngắn hơn, rồi vừa đi vừa kể:
- Ổ gấu con này tôi đã tìm thấy hơn một tháng nay. Bây giờ bắt là vừa.
Hạnh quay sang bác Pơ Rum:
- Sao bác không bắt chúng từ nhỏ, bác Pơ Rum?
Bác Pơ Rum cười khà khà:
- Không bắt được. Gấu mẹ sau khi đẻ, trong tháng đầu, thường quẩn
quanh nơi ở của con, ít khi rời đi xa kiếm ăn. Nó còn lo cho con bú. Bắt
gấu con lúc này nguy hiểm lắm. Gấu mẹ bảo vệ gấu con rất chặt, nó trở nên
hung dữ gấp bội nếu biết thợ săn đến bắt con mình. Nhiều thợ săn bị gấu
mẹ cào cấu chết, chính là gặp nó thời kỳ mới đẻ. Vả lại, bắt gấu mới đẻ
được chục ngày, nuôi cũng khó khăn hơn. Cứ để gấu mẹ đi kiếm quả chín,
kiếm tầng ong về nuôi con.
- Hang gấu có to không, bác Pơ Rum?
- Tuỳ từng con. Có khi nó ở hang đá hoặc hang đất. Có con làm ổ ngay
đồi gianh. Nhưng ổ gấu hôm nay bác cháu mình đi bắt, lại ở trong rừng trên
cây đấy.
Anh Thành đang bước nhanh, bỗng dừng lại:
- Bác nói sao, ổ gấu ở trên cây ư?
- Phải, con gấu mẹ này khôn lắm. Tôi chưa mấy khi gặp loại ổ gấu nào
như vậy.
Khoảng rừng vắng vẻ, những chùm nắng rải dịu dàng trên mặt đất. Bác Pơ
Rum dặn Hạnh:
- Cháu đứng đây, canh chừng gấu mẹ. Giờ này gấu mẹ đi kiếm ăn rồi.
Nếu thấy bóng nó, phải chạy đến báo cho bác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.