DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 60

- Các cô dâu kiến khi về nhà chồng bao giờ cũng mang theo mấy sợi nấm
giống. Với các sợi đó, cô dâu mới sẽ tạo nên một luống nấm riêng cho gia
đình mình.
Hạnh vuốt ve con Vện Ốc, láu lỉnh:
- Nghe anh Thành kể, em chỉ mong đến sáng mai đi xem rừng nấm. Bây
giờ em mới thấy thích nấm. Nhiều loại ngon lắm hở anh?
- Ngon và bổ. Nấm hương ở nước mình không những là món ăn ngon
ngày Tết, còn là vị thuốc chữa còi xương đấy. Có một chất gọi là éc- gô-
xtê - rôn tức là tiền vi - ta - min D ở trong nấm hương; dưới tác dụng của
ánh sáng mặt trời hoặc tia tử ngoại tuyến, éc- gô - xtê - rôn sẽ biến thành vi
- ta - min D. Từ nấm, người ta cũng chế ra những thứ thuốc chữa tiểu tiện
khó khăn, tâm trạng hồi hộp, mất ngủ và táo bón. Ở Rô - ma xưa kia, mỗi
khi người ta nấu món ăn từ nấm, bao giờ cũng phải dùng các đồ bằng vàng,
bằng bạc để đựng…
Gió mỗi lúc một thổi lộng. Cơn buồn ngủ đã mơn man trên mắt Hạnh. Rồi
giấc ngủ chập chờn đến. Những khóm nấm sắc vàng, sắc xanh lá mạ đung
đưa trước mắt Hạnh. Cả những mủ nấm màu da cam, màu tím biếc như
nhung, màu trắng phớt hồng lung linh trong rừng nấm. Một cây nấm to như
cái ô cứ ngả nghiêng tron ggió. Ở trên mũ của nó, mấy cái rãnh gồ lên sáng
nhấp nháy. Nấm phát sáng mà anh Thành nói đó ư? Cây nấm cười lên
khành khạch:
- Ta ở miền duyên hải. Ta lên đây từ độ còn nhỏ xíu. Mi ăn ta, ta lại nở
ra, không bao giờ hết. Không bao giờ hao hụt…
Hạnh bỗng hoảng sợ. Cái ô nấm rời khỏi chỗ đứng, nhảy chồm chồm như
một con cóc khổng lồ. Nó ghé sát chân Hạnh, ngoạm một miếng, tỉnh dậy.
Con Vện Ốc bổ choảng, nhảy ra một đoạn, hai chân trước cào cào đám cỏ
như điên.
Anh Thành chỉ còn kịp ôm gọn chiếc ba lô căng phồng, kéo tay Hạnh:
- Mau lên em, chạy rảo lên. Kiến vỡ ổ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.