DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 64

- Ôi! Gấu vào hang, anh Thành ơi!
Anh Thành quay phắt ra. Một bóng đen đang bò từ ngoài cửa hang vào.
Bóng đen sũng nước, chỉ có đôi mắt sáng long lanh. Anh Thành cười:
- Không phải gấu! Con chồn mực thôi! Nó tránh mưa đấy, cứ để nó
vào…

Con chồn mực mõm nhọn hoắc, chiếc đầu to tròn. Bộ lông chồn rậm

rạp một màu đen tuyền. Bốn cẳng chân con chồn mực ngắn ngủn lông ngả
trắng đục. Nó đang bị lạnh. Con chồn nhìn ánh lửa, lại nhìn những bóng
người ngồi trong hang. Đúng là nó rét. Ngần ngừ một thoáng, rồi nó từ từ
bò đến bên đống lửa, nằm phục xuống, đôi mắt lim dim khoan khoái. Con
Vện Ốc lừ lừ đến bên, cái mõm ướt ngửi ngửi vào lưng con chồn. Hạnh
không dám đứng lên. Nó sợ con chồn hoảng hốt bỏ đi. Con vật nom hiền
quá. Anh Thành ném một miếng thịt nai nguội về phía mõm chồn mực. Nó
ngửi ngửi một chút, rồi đợp một cái, nhai ngon lành. Anh Thành thích thú:
- Loại chồn mực này hiếm lắm, ít khi gặp vì chúng chỉ đi ăn đêm. Sống
hẻo lánh ở vùng hoang vu, ở bụi rậm, Hạnh xem, nó có vẻ chậm chạp nhỉ?
Nhưng kỳ thực nó leo trèo giỏi như mèo. Mèo thì leo bằng vuốt nhọn, còn
anh chàng này lại ôm cả bốn chân vào cành. Cái đuôi kia kìa, khi leo còn
có khả năng quấn vào cành như một cánh tay đấy!
Con chồn mực ăn xong miếng thịt, nó mở đôi mắt nâu xám hiền lành nhìn
anh Thành. Anh Thành càng khoái:
- Nó xin ăn thêm đó. Này Vện Ốc, mang cho bạn mới của chú chứ!
Con Vện Ốc tha miếng thịt nai, vòng bên đống lửa, đến đặt trước mõm con
chồn. Bây giờ chú chồn không ngửi nữa mà nhai ngon lành.
Ngoài trời, mưa vẫn ào ạt. Hơi lạnh bắt đầu tràn vào cả trong hang. Hai anh
em ăn xong bữa tối thì anh Thành trải tấm ni- lông ra. Hạnh chúi vào nằm
bên anh. Tấm bạt trại trở nên ấm áp như chiếc chăn ở nhà. Anh Thành vươn
tay cời thêm đám lá khô vào lửa:
- Vện Ốc canh đêm cùng chú chồn nhé! Anh em ta ngủ thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.