DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 66

Hai con chim dẽ lại lăn xả vào nhau. Con có bộ khăn màu mận chín

bỗng nhảy vượt qua đầu con lá mạ và xoay mình đạp mạnh vào cánh đối
thủ. Con màu lá mạ bị cú đá móc, đổ rạp mình về một bên, bộ cánh quạt
bụi mù, và chao mình bay đi.
Chàng chim dẽ màu mận chín vươn cổ, bộ khăn đẹp càng xù lên, đỏm
dáng. Từ một cành cây sao, lại một chim dẽ sà xuống. Cô dẽ mổ nhè nhẹ
lên đầu chú dẽ màu mận. Chim dẽ trống cúi đầu, đôi chân nhún nhảy, và
đôi chim cùng cất cánh bay lên cao.
Hạnh nhìn mãi đến lúc đôi chim bay khuất về phía sau cánh rừng, mới quay
lại; con chồn mực đã chẳng còn trong hang đá nữa. Cả Vện Ốc cũng biến đi
đâu mất, anh Thành sắp xếp lại tấm bạt, đùa với em:
- Ở rừng Trường Sơn còn nhiều chuyện lạ. Nếu em cứ mải mê như thế
này, thì phải đi hết một năm… Thôi chuẩn bị lên đường chứ, cậu cả?
- Nhưng Vện Ốc đâu hả anh?
- Em ra cửa hang gọi nó đi. Có lẽ chú ta còn chia tay với bạn trú đêm.
Nhưng Vện Ốc vẫn vắng bóng. Tiếng gọi của Hạnh lanh lảnh trong buổi
sáng mát rượt. Hạnh đâm lo:
- Hay con chồn mực tha nó đi, anh Thành ơi!
Anh Thành phì cười:
- Khó đấy! Chó săn của em đâu bị chồn mực bắt dễ vậy.
Đúng như lời anh Thành, con Vện Ốc đã về. Chồn mực cũng đi bên nó.
Hạnh vuốt lưng Vện Ốc:
- Mày làm tao hết hồn đấy, Vện Ốc ạ! Còn mày, sao không đi hả chồn?
Con chồn mực lặng lẽ vào hang. Nó đi quanh đống tro của đám lửa hôm
qua một vòng. Đôi mắt nâu trong veo của chồn mực hiền lành nhìn anh
Thành, nhìn Hạnh. Anh Thành khoác chiếc ba lô căng phồng, đi ra cửa
hang, vươn vai:
- Lên đường thôi. Chúc chú chồn ở lại sống vui vẻ nhé!
Hạnh bước theo anh Thành, nhưng còn ngoái cổ nhìn lại. Con chồn mực
phủ phục ở cửa hang, đôi mắt vẫn đau đáu nhìn theo hai anh em, nhìn theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.