ĐUỔI THEO VỆT NẮNG - Trang 170

Phước thấy xót xa. Chính thầy mình đã quên đi những giọt máu ruột thịt
thân tình chỉ vì mãi đeo đuổi tiếng tăm hão huyền. Tuy phiền muộn nhưng
Phước vẫn cảm thấy đau lòng khi nghĩ đến chuyện xa cách:
- Thầy nói gì những lời trăn trối xa nhau đó. Con để thầy bu về là đã mang
tội bất hiếu rồi vì trả hiếu đâu phải trả bằng tiền bạc. Từ hồi nào đến giờ,
chúng con chưa được đền đáp công sanh thành dưỡng dục thì thôi bây giờ
con cũng xin thầy bu cho chúng con cơ hội ấy.
- Tao đã nói rồi, ông Cửu khăng khăng, đó là cách trả hiếu con ạ!
Phước thở dài khi nghĩ đến số tiền kếch xù sẽ chi một cách vô lý và lúc cha
mẹ mình bị đám họ hàng xa gần dùng miệng lưỡi tâng bốc để mà đục đẽo
bòn rút. Chàng chỉ có thể nuôi được cha mẹ chứ làm sao gánh vác nổi cả
xóm làng anh em. Không phải qua Mỹ kiếm được đồng tiền khó khăn
Phước mới có ý nghĩ đó mà ngay hồi còn ở quê nhà, chàng đã cảm thấy bực
dọc mỗi lần đình đám vì thấy họ đến đâu phải góp lời cầu nguyện. Không
tin thử bày ra vài ấm nước trà với chõ xôi đậu xem anh em bà con xa gần
có ai thèm đến nữa không. Hoặc nếu gia đình Phước nghèo khổ, chắc gì họ
đã bén mảng chứ đừng nói chi chầu chực đình đám. Giá cha mẹ Phước có
cuộc sống nhàn hạ sung sướng và của ăn của để dư giả thì tạm cho là đúng,
còn đàng này ông bà phải đổ từng giọt mồ hôi để lấy chén cơm, ký ca ký
cóp bòn nhặt từng đồng, nuôi con gà con qué khổ cực, vất vả thì có lý nào
chỉ vì một cuộc vui, với Phước là cái danh vọng hão huyền, mà tiêu xài phí
phạm như vậy?
Đã biết bao người khá giả, nằm ăn chơi cả ngày, đến khi có việc lỡ chạy
đến mượn tiền, vậy mà cha mẹ chàng cũng vẫn đưa, viện cớ họ khá thế mà
phải xấp mặt xuống mình mượn tiền là sự chẳng vừa. Phản đối hoặc giải
thích cách mấy ông bà cũng một mực không nghe thì thôi Phước cũng phải
bó tay. Cũng chính vì thế mà buộc lòng chàng phải chi li, keo kiệt là vì
muốn ông bà nhìn thấy những việc làm mù quáng điên rồ ấy. Nào ngờ cho
đến giờ này qua bao dâu bể thăng trầm, ông cụ vẫn còn mơ vài trăm gốc
dừa.
Nhớ những ngày mới qua, chân ướt chân ráo Phước đã phải chạy bạy đi
làm hai jobs với số lương nhỏ nhoi, thấp nhất nhằm mục đích tạo căn bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.