ĐUỔI THEO VỆT NẮNG - Trang 67

trở thành chuyện bình thường và một người yếu đuối không lập trường như
bà thì cũng dễ dàng chấp nhận. Thoạt đầu là nhượng bộ những quá trớn của
chồng, sau nữa vì yêu thương và vì muốn gia đình êm thắm cho nên bà
luôn tâm niệm "một câu nhịn là chín câu lành." Dần dần từ "nhịn" chuyển
sang "sợ" không mấy khó, lúc nào bà cũng ở cạnh ông như một kẻ đầy tớ
hiền lành và trung thành nhất. Ông bảo sao bà nghe vậy, ngay đến quyền
làm mẹ cũng chẳng có, thương đứa này bỏ đứa kia cũng từ ông mà ra.
Những khi ông la mắng con cái, bà cũng len lén trốn một chỗ cho qua cơn
sóng gió hoặc mẹ con ôm nhau ngậm ngùi.
Ông oai phong là thế, ông uy quyền là thế mà bây giờ bà dám trả treo một
đối một là sự chẳng vừa. Cái lý do để bà được quyền bình đẳng, ngang
hàng với chồng chỉ vì ông không dám đánh bà nữa sau lần đuổi bà chạy từ
nhà ra vườn. Dù chuyện xảy ra cách đây tám năm nhưng bà nhớ rõ như in
là chiều đó sau khi la cà ở nhà hàng xóm đến gần nửa ngày mà không xin
phép ông trước Biết tội, bà lấm la lấm lét lẩn về đến đầu ngõ, lòng mừng
khấp khởi vì nghĩ ông đi đâu chưa về. Ai ngờ rình sẵn từ lúc nào nên bà
vừa bước chân vào nhà ông đã giơ cao chiếc gậy phạng vào lưng. Nhanh
như cắt, bà tránh được và quay ngược lại phóng bay ra ngoài. Thế là hai
mái đầu bạc trắng nhấp nhô theo đôi chân nhỏ thó đuổi nhau trước sự thích
thú reo hò của đám con nít. Bà tuy bé người nhưng chạy thật khoẻ, cũng có
thể vì sợ khúc gậy quá to đang gần kề nên bà quên hết nhức lưng phong
thấp, quên luôn bờ ruộng ướt và trơn tuột. Bà thoăn thoắt băng ngang
những vườn rau xanh lá, đạp lên cả luống su hào vừa gieo hột tuần trước.
Hấp tấp thế nào mà khi chạy dọc theo bờ ao bà ngã sõng xoài và lăn tỏm
ngay xuống.
Ở dưới ao nước lạnh cắt da, bà quên buốt giá quơ mạnh chân tay lội bì
bõm. Cũng may ông Cửu vừa tới nơi thò vội cán gậy cho bà bám lấy để
trèo lên. Trông bà nhanh nhẹn khỏe khoắn nhưng khi vừa bò lên tới bờ ao
đã nằm ngất xỉu làm ông tủm tỉm cười. Ông cho rằng bà mưu mô nên cố
giả đò để vừa tránh cảnh bị đòn lại vừa được chồng thí dỗ năn nỉ. Ai ngờ
gọi đến năm lần bẩy lượt cũng không nhúc nhích, lại thấy mặt bà càng lúc
càng tái mét, ông hốt hoảng la to cho mọi người đến giúp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.