của nghệ sĩ, không chỉ có ảnh hưởng đến tương lai của nghệ sĩ, cũng liên
quan trực tiếp với lợi ích của công ty.
Sau khi Sở Dĩnh gia nhập vào đoàn làm phim “Thanh Liên” mới
chuyển vào tới nơi này, từ lúc ký hợp đồng đến khi mở máy, cũng hấp dẫn
ánh mắt của mọi người, đây cũng là tuyên truyền trước một phần, ở studio
lúc nào cũng có phóng viên đi theo để thu thập tin tức, làm nữ chính của
“Thanh Liên”, Sở Dĩnh càng trở thành tiêu điểm của tất cả giới truyền
thông.
Vì để tránh phiền toái, Sở Dĩnh nghe theo an bài của công ty đến nơi
này ở tạm, khi rảnh rỗi mới về nhà thăm mẹ cô, mẹ cô khôi phục rất tốt,
trong nhà có thuê một dì giúp việc, là đồng hương của mẹ, nói chuyện rất
hòa hợp, cũng rất tỉ mỉ, Sở Dĩnh cũng rất yên tâm.
Chỉ tiếc chung cư tập thể của công ty, có thể tránh được phóng viên,
lại không tránh được ông chủ lớn tự mình muốn trông coi mọi việc, xe của
Chu Tự Hàn chính là chiêu bài, trực tiếp lái vào khu chung cư, người gác
cổng chính là ăn chén cơm của Tinh Huy, đương nhiên không dám cản xe
của ông chủ lớn, cũng không phải là chán sống.
Cứ như vậy, Chu Tự Hàn ôm lấy Sở Dĩnh tiến dần từng bước, căn bản
không có chút khó khăn nào, đem Sở Dĩnh đặt ở trên giường, Chu Tự Hàn
rất thích thú quan sát bốn phía, phát hiện ra Sở Dĩnh thật sự không coi nơi
này là nhà của mình, giống hệt như nhà mẫu lạnh lẽo, không có hơi người.
Chu Tự Hàn chạy hết một vòng, lại trở về phòng ngủ, ngồi ở trên
giường nhìn chằm chằm Sở Dĩnh, nhìn thế nào cũng cảm thấy thuận mắt,
cô ngủ rất say, hành hạ như thế nào cũng không tỉnh lại, trên mặt tẩy trang
vô cùng sạch sẽ, lộ ra gương mặt trắng noãn mà xinh đẹp, Sở Dĩnh rất đẹp,
hơn nữa thời điểm một gương mặt mộc như vậy, có vẻ so với tuổi thật nhỏ
hơn rất nhiều.