Cũng may thảm vừa dày lại vừa mềm, xúc cảm mềm mại mịn màng,
ngứa một chút, có kích thích rất mới mẻ, hơn nữa chỗ nằm trên đất rất lớn,
bị giày vò, Chu Tự Hàn sử dụng tất cả các kiểu kỹ năng ra ngoài, một lát lại
đổi tư thế, Sở Dĩnh cũng không theo kịp, nhưng thật sự rất thoải mái là
được. . . . . .
Nói tóm lại Chu Tự Hàn vẫn là thích làm từ sau lưng, nói không
chừng có lẽ như vậy còn có cảm giác chinh phục, anh thích loại cảm giác
khống chế đó giống như phía dưới là một con ngựa dành riêng cho anh,
cưỡi sướng vô cùng, bàn tay còn đưa đến bóp hai con thỏ đằng trước này,
mềm mại, trắng trẻo, thỏ trắng bé nhỏ nhảy không ngừng, thở hổn hển, tăng
tốc độ, cái loại tần số điên cuồng đó, Sở Dĩnh không nhịn được rên rỉ . . . . .
.
Vẫn còn bị người đàn ông trên người ghét bỏ thanh âm hơi nhỏ, giơ
tay lên tát một cái về phía mông nhỏ của cô, trong miệng còn không ngừng
mà nói: "Kêu lớn tiếng một chút, bảo bối, được chồng em làm có thích hay
không? Ừ, thích thì kêu ra ngoài đi, anh muốn nghe em gọi, lớn tiếng một
chút, nhanh lên một chút. . . . . ."
Ngược lại Sở Dĩnh không có cảm thấy đau, mà cảm thấy có loại tư vị
tươi đẹp rất khó tả, rất sảng khoái, nếu không sao trong phim AV Nhật Bản
thường xuất hiện loại tình tiết này, xem ra cũng là có căn cứ thực tế nhất
định, nhưng mà đối với yêu cầu này của Chu Tự Hàn, cô vẫn ngậm miệng
không chịu phối hợp, ngược lại thanh âm nhỏ hơn một chút, cắn môi rầm
rì.
Chu Tự Hàn không vui, lật cô từ trên mặt đất lại, xách theo cô đứng
lên, lao xuống từ trên xuống dưới mà vào, cái sau càng hung ác hơn so với
cái trước, Sở Dĩnh cảm giác mình bị anh xuyên thủng, giống như có thứ gì
bắt đầu xông ra ngoài từ trong thân thể, chợt phun ra, Sở Dĩnh kêu to một
tiếng ra ngoài, nhắm mắt lại, hưởng thụ khoái cảm đến mức tận cùng trong