DƯỚI VÒM KÝ ỨC - Trang 17

"Trời nắng thế này mà chị không sợ nóng à?"

Em trai đang ngồi ở sô pha, vừa ăn kem que vừa dán mắt xem phim

truyền hình, Trần Kiến Hạ lén lút lườm thằng em mình.

Huyện nhỏ, chỉ có một trung tâm thương mại, vài tuyến đường chính

giao nhau thành ngã tư, tòa nhà cao nhất ở vị trí trung tâm chính là bách hóa
số một của huyện.

Rất lâu về trước, nơi này rất thịnh vượng vì chính phủ huyện và chợ

nông phẩm, rất lâu rất lâu sau này, là do KFC, NIKE, SONY, Châu Đại
Phúc. Ngoài trung tâm thương mại này, người trong huyện chẳng còn nơi
nào có thể đi dạo phố một cách bình thường nữa, cho nên những người
quen thường vô tình gặp gỡ ở nơi phồn hoa duy nhất trong huyện nhỏ này;
có lúc, chỉ trong đoạn đường dài mấy bước chân, Kiến Hạ cũng bắt gặp cặp
đôi trong lớp đang cùng nhau ăn một que kem ngọt ngào, hoặc mấy bạn nữ
cùng lớp túm tụm lại một chỗ léo nhéo xem cái chun buộc tóc nào đẹp hơn.

Hôm đó, Kiến Hạ một mình đi dạo trên con đường này, đường rất vắng

người. Hai giờ chiều thứ tư, ngày nóng nhất tháng tám, cũng là thời điểm
nóng nhất trong ngày, Kiến Hạ giẫm bước lên bóng của những tòa nhà và
cây bên đường, cúi đầu không nhìn cửa sổ phòng bếp ở hai bên, tóc mái
thưa bay nhè nhẹ qua đôi lông mày. Lúc qua đường, khí nóng từ ô tô phụt
vào chân dọa cô một nhịp, cô vươn tay trái che mắt lại mới cảm thấy mát
mẻ hơn đôi chút.

Cô không biết phải đi về đâu, cứ tiến về phía trước mà thôi. Có lẽ sắp

phải lên tỉnh học nên lòng có chút hoang mang.

Cũng không biết thế nào, nhớ hồi học cấp một, mẹ dắt tay cô và em trai

đi đến trung tâm bách hóa mua kính lão cho bố, em trai hồn nhiên hỏi mẹ
tỉnh, thành phố ra sao, lúc đó mẹ trêu em, thành phố chính là rất nhiều bách
hóa hợp lại với nhau. Còn cô lại nghe được các bạn nữ khác nói bách hóa số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.