ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 133

sống với anh em như vậy. Nhiều kiều bào gần đó thấy Thầu
Chín hay hút thuốc là nên mỗi khi đi chợ về họ không quên
mua một vài gói thuốc con “chim xanh” hay con “voi vàng”
gửi cho Thầu Chín. Sau đó một thời gian không lâu, một số
kiều bào cũng xin vào Hội hợp tác, và mấy người Xiêm vợ
của kiều bào ở gần cũng biết đọc báo “Thân ái”, đã tham
gia các cuộc khai hội của Hội thân ái, vì họ thấy Hội này săn
sóc cả công việc gia đình, làm ăn của họ nữa.Thầu Chín
cũng thường cùng với một số thanh thiếu niên gánh khoai
đi các bản đổi lấy lúa.

Ở U-đôn ít lâu, Thầu Chín ra Sa-côn. Ở đây, kiều bào đông
hơn và cũng đã có trường học cho trẻ con, có Hội hợp tác
của thanh niên. Nhưng ở đây, kiều bào còn chậm tiến và
mê tín. Phần lớn kiều bào theo đạo Thiên chúa ở làng Thà-
bẹ. Những người ở các làng xung quanh thị xã Sa-côn tin
đạo Phật. Những người ở thị trấn thì phần lớn thờ “Đức
thánh Trần”…

Thầu Chín đến Sa-côn cũng sinh hoạt và công tác như ở U-
đon. Ngoài việc dịch sách và huấn luyện cho anh em thanh
niên, Thầu Chín thường bày cho kiều bào tổ chức diễn kịch,
thường là kịch lịch sử Việt Nam mất nước. Ông cũng đóng
một vài vai được người xem rất thích, nhiều khi Thầu Chín
ứng khẩu đặt câu hát ngay tại chỗ.

Ở đây, Thầu Chín chú ý việc giáo dục cho cán bộ về công
tác quần chúng hơn ở Phi-chít và U-đôn. Ông còn chủ
trương cho hợp tác lập tủ thuốc, chọn người biết thuốc
trong anh em hợp tác làm thầy lang để xem bệnh cho kiều
bào. Thấy kiều bào hay lễ Đức thánh Trần, Thầu Chín viết
ra “bài ca Trần Hưng Đạo” :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.