ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 221

Sau này còn có nhiều cuộc họp công nhân, nói chuyện về
tình hình như thế. Anh Kiên vẫn nói chuyện với anh em.
Anh Kiên bảo tôi khêu gợi anh em nhận xét. Anh em bảo
anh Lý nói dễ hiểu, vui, anh em rất thích. Còn về ông già
Trần thì anh em nói : Ông cụ ít nói quá. Thật thà và cục
mịch, đúng là một ông lão ở thôn quê ta sang.

Riêng tôi cũng nghĩ Bác giản dị, kín đáo, và cũng thấy quả
là Bác ít nói thật.

Nhưng Bác rất khiêm tốn, nên ít nói mà chẳng ai mếch
lòng. Nhà tôi cả giường lẫn ghế chỉ có dăm bảy chỗ ngồi.
Anh em công nhân đến, bao giờ Bác cũng đứng dậy để
nhường chỗ. Anh em không chịu ngồi thì Bác cũng đứng
luôn, không ngồi một mình bao giờ.

Nắm vững tình hình rồi, Bác và anh Kiên, mở một lớp huấn
luyện cho chi bộ. Chi bộ chúng tôi chỉ có ba người, anh
Đặng Tất Lạc là công nhân, anh Đặng Tất Vượng là tùy phái
ở ga và tôi. Chương trình học sơ lược về chủ nghĩa Mác –
Lê-nin và tình hình thế giới, tình hình Đông Dương và cách
mạng tư sản dân quyền. Sau lại học công tác chi bộ và lề
lối làm việc của chi bộ. Khi giảng bài, Bác cũng vẫn ít nói,
Bác giảng về duy vật biện chứng thường chỉ đặt vấn đề
khêu gợi cho chúng tôi tìm hiểu. Bác lại hay lấy việc trước
mắt, thâu lượm được trong tình hình công nhân làm dẫn
chứng. Bác nói nôm na như người kể chuyện. Nói xong lại
hỏi chúng tôi có hiểu không, hiểu như thế nào ? Thấy chúng
tôi hiểu được chút ít, Bác lại hỏi rộng ra, lật lại vấn đề, gợi
cho chúng tôi suy nghĩ.

Hàng ngày Bác dậy rất sớm. Nhà chật, gác lụp xụp, Bác vẫn
tập thể dục, vươn vai, thở hút. Vận động xong thì Bác dọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.