ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 223

Bác sắp gối, nhẹ nhàng đặt nó nằm thẳng lại. Đêm Bác dậy
mấy lần đề đắp lại chăn cho nó. Bác luôn luôn lo cho nó ấm
đề phòng nó sưng phổi. Bác sờ bụng nó thấy ăn no mà dải
rút buộc chặt thì lại nới ra. Nhiều lần Bác tắm rửa cho nó,
dặn nó phải ở sạch. Ngồi ăn cơm, tuy chúng tôi là chủ nhà,
Bác vẫn giục chúng tôi gắp thức ăn. Bao giờ Bác cũng gắp
thức ăn cho cháu Hải trước.

Thỉnh thoảng Bác rủ chúng tôi đi tắm suối, Bác nhân đấy
hỏi han thêm về tình hình công tác, tình hình kiều bào và
địa phương. Qua những nơi nào có cảnh đẹp Bác dừng lại
ngắm nghía. Tính tôi xốc nổi có bận giục Bác đi mau. Bác
bảo : ngắm cảnh đẹp rất tốt. Và muốn xem cảnh này giống
cảnh nào trong nước mình.

Sau này biết Bác giỏi tiếng Trung Quốc, tôi rất lấy làm lạ.
Suốt thời kỳ Bác ở Xì Xuyên, tuyệt đối Bác không nói một
tiếng Trung Quốc nào, tiếng Pháp cũng vậy. Tôi mới học
tiếng Trung Quốc và biết ít tiếng Pháp, thỉnh thoảng cũng xì
xồ đôi tiếng với anh em bạn. Có lần anh em nói tiếng Pháp,
hỏi tôi xem Bác là ông cụ nào ? Tôi trả lời Bác là ông cụ ở
nhà quê mới sang chơi, Bác nghe chuyện vẫn im như
không. Thật là một sự không ngờ. Bây giờ suy ra mới biết :
Bác ít nói và không nói tiếng ngoại là công tác bí mật của
Bác.

Bác rất tiết kiệm. Thuốc thơm hồi đó rất sẵn nhưng Bác chỉ
hút thuốc cuốn lấy như sâu kèn. Thỉnh thoảng tôi có ít tiền,
mua lẻ vài điếu thuốc thơm biếu Bác.

Bác giản dị nhưng thích mỹ thuật, yêu cái đẹp, ưa sạch sẽ.
Lần đầu tiên tôi cắt tóc cho Bác. Bác bảo : “Anh nên năng
giặt cái vải khoác này đi, khách sẽ vào hiệu ta đông hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.