Các cơ quan Chính phủ mới tổ chức, còn rất đơn sơ, chưa đi
vào nề nếp. Bác thường trực tiếp nghe các đồng chí phụ
trách từng mặt công tác, hoặc cán bộở địa phương lên báo
cáo tình hình để bàn cách giải quyết. Đội ngũ cán bộ còn
mỏng, lại chưa quen công việc. Nhiều việc Bác nghĩ ra, tự
mình đánh máy, rồi làm phong bì gửi đi.
Bác viết nhiều thư, nhiều lời kêu gọi, nhiều bài báo để giải
thích, động viên, cổ vũ các tầng lớp nhân dân thực hiện các
chủ chương, chính sách của Chính phủ lâm thời, tham gia
vào các tổ chức cứu quốc.
Mọi việc Bác nêu ra đều thiết thực, ngắn gọn, cụ thể. Lời lẽ
của Bác là những lời lẽ quen thuộc, mộc mạc, nhân dân
thường dùng từ xưa đến nay trong sinh hoạt hàng ngày. Chỉ
có khác ở chỗ Bác đã đưa vào đó một nội dung mới. Nhưng
dù mới đến đâu, người nghe vẫn thấy dễ hiểu, hợp lý, hợp
tình.
Các việc Bác nêu lên để yêu cầu đồng bào thực hiện đều là
những điều Bác đã làm bền bỉ trong suốt cuộc đời. Nếu là
những việc bây giờ mới đề ra thì Bác gương mẫu làm trước.
Ví như việc hô hào nhân dân mười ngày nhịn ăn một bữa để
cứu đói. Mỗi tháng ba lần, đến bữa không ăn, Bác tới lấy
phần gạo của mình, tự tay đổ vào hòm gạo chống đói. Một
hôm, đúng vào bữa cơ quan nhịn ăn để gom gạo thì Tiêu
Văn mời Bác đến dự chiêu đãi. Khi Bác về, anh em báo cáo
đã đem gom phần gạo của Bác rồi. Bác vẫn quyết định nhịn
ăn một bữa vào ngày hôm sau.
Đối với Bác, việc lớn, việc nhỏ, việc nào cũng có tầm quan
trọng của nó. Bác thường dặn cán bộ « Tự mình phải làm
gương mẫu cho đồng bào », « miệng nói tay làm », « Chớ