đồ cổ Trung Quốc, họ làm đồ gỗ, bình phong và những vật
khác bắt chước theo kiểu Trung Quốc. Họ sơn bằng sơn
Nhật và vẽ hoặc viết những chữ ngoằn ngoèo giả chữ Trung
quốc. Những bà quý tộc già, những người trọc phú rất ham
chuộng những vật ấy không biết là đồ giả và đã mua rất
đắt. Công việc sơn vẽ giả đồ cổ Trung Quốc rất dễ cho ông
Nguyễn. Không may đấy chỉ là một công việc hàng mùa,
mỗi năm chỉ làm vài tháng.
Sự hoạt động chính trị của ông Nguyễn được cảm tình sâu
sắc của những người Việt Nam yêu nước, đó là sự dĩ nhiên.
Vì lần đầu tiên trong lịch sử, có một người Việt Nam tuyên
bố trước toàn thế giới chủ trương giành độc lập cho dân tộc
mình; lần đầu tiên trong lịch sử, có một người Việt Nam
dám bóc trần những tội ác của bọn thực dân Pháp ngay ở
Pa-ri và cũng chính vì vậy mà ông Nguyễn bị bọn thực dân
thù ghét.
Người ta rình mò ông Nguyễn. Người ta nói xấu ông, người
ta tẩy chay ông. Người ta cố tình mua chuộc ông. Người ta
kiếm cách dọa dẫm ông. An-be Xa-rô (Albert Sarraut) bộ
trưởng Bộ thuộc địa và Pi-e Pat-qui-ê (Pierre Pasquier) toàn
quyền Đông Dương mời ông Nguyễn đến nói chuyện và
Tổng giám đốc cảnh sát đã thu giấy căn cước của ông
Nguyễn.
Suốt trong thời gian Khải Định ở lại Pháp, ông Nguyễn ngày
đêm bị hai tên mật thám theo dõi không rời một bước. Ông
không để ý đến những việc ấy. Mặc dầu đời sống nghèo
nàn, lại bị rầy rà về chính trị, ông Nguyễn vẫn không nao
núng.