ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 151

Cô định tuôn ra tiếp nữa, nhưng thấy Nina đưa khăn mùi xoa lên lau mắt,

cô chợt nín bặt.

– Cô thật là… vô lương tâm… thật là… vô lương tâm. - Trong cơn thổn

thức Nina nức nở lặp đi lặp lại.

Mắt Kasia cháy rực lên như lửa.

– Tôi? Vô lương tâm? Dì nói với tôi thế hả. Ninô! Ninô!

– Tôi chỉ còn có nước tự tử mà thôi… - Nina vẫn khóc - Chúa ơi, Chúa

ơi… sao tôi cô độc thế này…

Kasia rót một cốc nước mang đến cho Nina.

– Uống đi, Ninus, dì hãy bình tâm lại, nào, uống đi, dì thân yêu…

– Không, không, không muốn… Để tôi yên, để tôi yên…

– Uống đi, Ninus - Cô nài.

– Tôi không muốn uống, đi đi, đi đi, cô tàn nhẫn lắm…

Nước mắt trào ra từ những kẽ ngón tay xiết chặt. Kasia ôm lấy nàng, thì

thầm những lời âu yếm. Đột nhiên Nina rùng mình. Từ xa vang về tiếng còi
ô tô.

Lát sau ánh đèn pha lướt qua vẻ u tối của căn phòng, vạch thành một

đường sáng quắc.

– Đừng khóc nữa, Ninus, mắt dì sẽ bị đỏ mất.

– Dù thế nào tôi cũng không xuống ăn tối kia mà. - Nina đáp và lại nức

lên.

Kasia hôn mãi đôi má đẫm nước mắt, hôn làn tóc và đôi môi run rẩy.

– Đừng khóc nữa, Ninus thân yêu, em tồi quá, em tàn nhẫn quá, tha lỗi

cho em, Ninus thân yêu nhất của em…

Cô ghì chặt nàng trong vòng tay, dường như muốn bóp tắt những cơn

thổn thức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.