ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 154

– Quá nhiều à? Ông nghĩ thế nào? Nếu ông thấy ba nghìn rưỡi quá nhiều

thì bốn nghìn vậy!

Kunixki co rúm cả người, lão muốn biến tất cả thành trò đùa, nhưng

Đyzma khăng khăng nhắc lại:

– Bốn!

Bị dồn vào chân tường, lão đành phải đồng ý. Lão cố che lấp sự thất bại

của mình bằng cách thừa nhận rằng Đyzma biết cách giải quyết quyền lợi.

– Tôi nhất trí thôi, - Lão bảo - càng sẵn sàng nhất trí hơn nữa bởi lẽ việc

khởi đầu may mắn này sẽ hứa hẹn kết thúc cũng may mắn không kém.

– Sao lại thế? - Đyzma ngạc nhiên - Vấn đề thế là xong rồi chứ?

– Vấn đề hạn số thì thế là xong. Nhưng ông Nikôđem thân mến, tôi nghĩ

rằng một khoản hoa hồng độ một trăm năm mươi nghìn hàng năm có lẽ
cũng có ích cho ông chứ? Hả?

– Thế thì sao?

– Có một cách, nói chính xác hơn: ông có một cách để có được số tiền

đó.

– Tôi?

– Chính ông, ông Nikôđem thân mến! Dĩ nhiên ông sẽ phải cố gắng chạy

vạy nhiều đấy. Ông có mối quen biết nào ở Bộ Giao thông hay không?

– Giao thông à? Hừm… có lẽ cũng tìm ra thôi.

– Đấy đấy! - Lão Kunixki phấn khởi - Chính chỗ ấy đấy! Ông có thể

nhận được một đơn đặt hàng nhiều hơn nữa về việc cung ứng tà vẹt đường
sắt chứ?... Sao? Đó mới là chuyện làm ăn ra làm ăn! Việc ấy mới ra tiền
được!

– Thế ông đã từng làm việc đó rồi à? - Đyzma hỏi.

Lão Kunixki bối rối:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.