ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 155

– À, chắc ông muốn nói đến vụ kiện hồi nọ? Tôi xin cam đoan với ông

rằng tất cả đều bị người ta thổi phồng lên cả thôi. Toàn là bọn thù địch… Bị
thổi phồng hết. Song tòa đã buộc phải xử tôi trắng án. Tôi có những bằng
chứng không ai bác bỏ nổi.

Lão chăm chú quan sát Đyzma, thấy y im lặng, lão đâm lo lắng.

– Thế ông nghĩ rằng giờ đây vụ án ấy có thể có hại đối với việc nhận đơn

đặt hàng mới sao?

– Giúp thì việc ấy chẳng giúp ích gì rồi.

– Nhưng có giải quyết được không ông? Hả? Nếu cần thì tôi vẫn còn đủ

tài liệu, tôi đang giữ đây cả, nếu có ai nghi ngờ điều gì thì tôi sẵn sàng
chứng minh một lần nữa.

– Nhưng có giải quyết được không ông? Hả? Nếu cần thì tôi vẫn còn đủ

tài liệu, tôi đang giữ đây cả, nếu có ai nghi ngờ điều gì tôi sẵn sàng chứng
minh một lần nữa.

Lão còn nói dài nữa, lão trình bày các chi tiết, trích đọc lại hàng đoạn lời

bào chữa của lão lại phiên tòa.

Mãi gần nửa đêm lão mới nhận thấy vẻ ngái ngủ của người nghe.

– À, nhưng ông đang mệt kia mà! Thôi, thế ông ngủ càng ngon. Ông

Nikôđem thân mến, tôi xin ông chớ nên lao lực quá. Dĩ nhiên tôi sẽ hết sức
biết ơn ông nếu ông để mắt đôi chút tới việc này việc nọ. Hai cái đầu bao
giờ cũng vẫn hơn một. Nhưng, xin nhắc lại, ơn Chúa, tôi vẫn còn khỏe và
chưa thấy cần phải san sẻ bớt việc cho ông. Xin ông cứ nghỉ ngơi thoải mái
và tự nhiên như ở nhà mình vậy.

– Cảm ơn, - Đyzma đáp rồi ngáp dài.

– Còn một việc nữa. Khi nào có chút thì giờ, mong ông lưu ý chăm lo

thêm cho hai cô nhà tôi một chút. Kasia thì còn cưỡi ngựa và chơi một vài
món thể thao này khác, chứ nhà tôi, thì tội nghiệp, rất hay buồn chán. Cô ấy
chẳng có ai bầu bạn. Vì vậy mà nào chán ư, đau đầu ư, sầu não ư. Chắc ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.