ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 173

– Mời ông chủ đến nghe điện thoại. Ở xưởng cưa mới, hệ truyền động bị

đứt, vừa có một tai nạn xảy ra.

– Hả? Mày nói cái gì thế? Xe đâu, nhanh lên! Xin lỗi quý vị…

Lão đi nhanh như chạy ra khỏi phòng.

Họ kết thúc bữa ăn trưa chỉ có tay đôi với nhau.

– Ông thật là một nhà kinh tế lỗi lạc. - Nina nói mà không ngước mắt

nhìn lên - Ông học đại học ở ngoại quốc phải không ạ?

Đyzma không kịp cân nhắc, đáp liền:

– Vâng, ở Ốcxforđ.

Mặt Nina chợt đỏ bừng.

– Ở Ốcxforđ… Thế… thế… tại đó ông có quen anh Jegiư Pônimirxki

[27]

chăng?

Đến lúc này Nikôđem mới nhận ra là y đã chót dại miệng. Bất cứ lúc nào

Nina cũng có thể hỏi lại anh nàng và sẽ biết rằng y nói khoác. Song không
còn lối thoát nào hết. Đành phải liều tiếp tục thôi.

– Có chứ, - Y đáp - tôi quen. Đó là một người bạn tốt.

Phu nhân Nina im lặng.

– Thế ông có biết rằng, - Lát sau nàng mới nói - anh ấy đã gặp phải một

chuyện không lành?

– Tôi không hề biết gì cả.

– Anh ấy bị đau thần kinh nặng. Anh ấy sống một lối sống lạ lùng, uống

rượu, chơi bời, gây sự, rồi cuối cùng hóa rồ. Tội nghiệp cho Gioócgiơ!...
Anh ấy phải nằm nhà thương điên suốt hai năm trời… Người ta cũng chữa
cho anh ấy được chút ít. Bây giờ anh ấy không hay lên cơn điên nữa, nhưng
không thể nói đến việc chữa lành hoàn toàn được… Tội nghiệp Gioócgiơ!...
Chắc ông không thể tưởng tượng được tôi đã đau khổ vì chuyện ấy biết
chừng nào… Tệ hơn nữa là từ khi đau ốm, anh ấy lại đâm ra ghét tôi. Chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.