ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 174

trước kia chúng tôi yêu thương nhau lắm. Ông có biết rằng anh Gioócgiơ
hiện đang ở Kôbôrôvô hay chăng?

– Thế à?

– Vâng. Anh ấy ở biệt trang ngoài vườn cùng với một người y tá. Ông

không gặp anh ấy vì các bác sĩ đã khuyên nên tránh không cho anh ấy tiếp
xúc với mọi người, việc ấy có ảnh hưởng xấu đến bệnh tình của anh ấy.
Nhưng biết đâu khi gặp được ông, một người bạn học từ những năm xưa,
anh ấy lại đỡ cũng nên. Hồi trước ông và anh ấy có mến nhau không?

– Có chứ, chúng tôi sống với nhau rất tốt.

Điều ấy khiến Nina rất vui. Nàng bám ngay lấy ý định đó. Và sau khi

yêu cầu Nikôđem đừng cho lão Kunixki biết chuyện, nàng bảo sau bữa trưa
họ sẽ cùng nhau đến tòa biệt thự kia. Nikôđem cố lần khân và định từ chối,
nhưng y sợ nàng sinh nghi nên buộc lòng phải ưng thuận.

Khi cả hai khuất vào vườn cây, Nina bèn quàng cả hai tay ôm lấy cổ y,

ghì chặt toàn thân vào người y. Nikôđem đang mải lo bị lộ tẩy nên y chỉ
miễn cưỡng hôn nàng vài cái chiếu lệ.

– Với anh, sao em thích thế, - Nàng nói - em cảm thấy hết sức yên

lòng…

Nàng khoác tay Nikôđem.

– Bao giờ phụ nữ cũng chỉ là một dây thường xuân, - Nàng trầm ngâm

nói tiếp - và họ sẽ chỉ là loài dây leo hèn mọn trườn mình trên mặt đất mà
thôi nếu không tìm được một thân cây cứng rắn để bám chặt lấy mà vươn
về phía mặt trời…

Đyzma nghĩ bụng rằng đó là một câu nói hay, nên nhớ thuộc lòng.

Biệt trang là một vila nhỏ thiết kế theo phong cách phục hưng. Nó bị dây

nho phủ kín đến nỗi chỉ thấy màu tường trắng lộ ra ở một đôi nơi. Trước
nhà, trên một thảm cỏ xén phẳng phiu, họ trông thấy một chiếc ghế xích đu,
trên đó chính công tước đang ngồi ngả người thoải mái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.