ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 175

Con chó nhoắt đánh hơi thấy những người đang bước tới gần, nó bắt đầu

sủa loạn lên, tiếng sủa nghe hệt tiếng người ho.

Pônimirxki uể oải ngoảnh đầu lại, chàng nheo mắt vì chói ánh mặt trời

nhìn những người đang tiến lại gần một hồi lâu. Đột nhiên, chàng bật dậy,
sửa sang quần áo và đặt mục kỉnh lên mắt.

– Chào anh Gioócgiơ, - Nina chìa tay - em đưa đến cho anh một người

bạn học cũ ở Ốcxforđ. Anh có nhận ra anh ấy không?

Pônimirxki ném cho cả hai một cái nhìn đầy nghi ngờ. Chàng chậm rãi

hôn tay cô em gái. Qua nét mặt có thể đoán chàng đang lo ngại rằng âm
mưu của chàng đã bị bại lộ. Chàng ảm đạm nhìn Đyzma và chìa tay cho y.

– Nhận ra chứ, dĩ nhiên rồi. Tôi rất hân hạnh được ông bạn viếng thăm.

Đột nhiên chàng quay phắt sang phía cô em gái.

– Xin lỗi cô, cô hãy để chúng tôi nói chuyện riêng với nhau nhé. Sau

ngần ấy năm xa cách chúng tôi có biết bao điều phải nói cùng nhau. Cô có
thể cứ ngồi đây, chúng tôi sẽ đi dạo một lát.

Nina không phản đối. Nàng nhìn mặt Nikôđem ra hiệu rồi bước vào

trong nhà.

Sau khi đã cẩn thận ngó quanh bốn phía, Pônimirxki lôi tay Đyzma đi

vào con đường hai bên trồng cây gần đó, rồi chàng chọc một ngón tay vào
ngực y, giận dữ hỏi dồn:

– Thế là thế nào? Thằng khốn nạn! Ngươi đã tố giác ta với Nina rồi phải

không? Mà rất có thể cả với thằng vô lại Kunik nữa?

– Lạy Chúa che chở, tôi không hề hở ra với ai một lời nào hết.

– Thế thì may cho ngươi. Nhưng tại sao cô em ta biết rằng ta đã giới

thiệu ngươi là bạn học của ta ở Ốcxforđ với bà dì Psêuenxka?

– Cô ta không hề biết chuyện ấy đâu. Còn chuyện Ốcxforđ là do chính

tôi nói ra, khi đang trò chuyện thì tôi buột mồm bảo rằng tôi du học ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.