ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 176

– Ông không chỉ là một thằng đại bịp mà còn là một thằng ngu cỡ lớn

nữa. Ông có biết một tiếng Anh nào đâu cơ chứ!

– Vâng, tôi không biết.

Pônimirxki ngồi xuống một chiếc ghế dài và cười lên sằng sặc khiến con

chó nòi ratler đang chăm chú nhìn chủ cũng phải giật mình.

– Nào, thế còn bà dì Psêuenxka và cái anh chàng Ksêpixki ấy ra sao rồi?

Họ không tống cổ ông ra khỏi cửa chứ?

Đyzma định ngồi xuống cạnh Pônimirxki, song chàng liền đưa tay chặn

y lại.

– Ta không chịu nổi khi có kẻ nào thuộc đám người như ông ngồi trước

mặt ta. Yêu cầu trả lời ngắn gọn, chính xác, không được dối trá. Thế nào?

Nikôđem hiểu rõ rằng kẻ đang nói chuyện với mình là một người đầu óc

không hoàn toàn bình thường, tuy nhiên đứng trước chàng y vẫn cảm thấy
có một sự rụt rè mà y chưa bao giờ cảm thấy ngay cả khi đứng trước mặt
các vị bộ trưởng, các tướng lĩnh và những nhân vật cỡ bự ở Vacsava.

Y bắt đầu thuật lại rằng phu nhân Psêuenxka đón tiếp y rất nồng nhiệt,

nhưng cả bà ta lẫn ông Ksêpixki đều bảo rằng bây giờ chưa thể làm được gì
hết, cần phải để việc đó lui lại vài năm nữa.

Khi y nói xong, Pônimirxki rít lên:

– Ông không bịa đấy chứ?

– Không ạ.

– Ông biết không, từ trước đến giờ, ta chưa từng nghe ai thuật lại chuyện

gì một cách thiếu tri thức đến mức như ông. Ông đã tốt nghiệp lớp nào
chưa, hả?

Đyzma câm lặng.

– Còn nếu nói về việc của ta, ta không phải là một thằng thộn để chịu từ

bỏ nó dễ dàng đến thế. Ta sẽ viết ngay một lá thư nữa cho ông mang đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.