ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 191

– Tôi đến đây với một đề nghị Ông Ksêpixki này, hình như ông chưa có

việc làm thì phải?

– Chưa.

– Ông có muốn không?

– Dĩ nhiên là có! - Phu nhân Psêuenxka vỗ hai bàn tay béo múp vào

nhau.

– Bởi vì, ông thấy đấy, - Nikôđem nói tiếp - giờ đây tôi cần có một thư

ký riêng. Thư ký của Chủ tịch Nhà băng đâu phải chuyện xoàng. Có nghĩa
là, đó phải là người có tri thức, thông minh và nói chung, phải chịu trách
nhiệm thật sự. Ông nghĩ sao?

Ksêpixki liếm môi và làm ra vẻ mặt xem thường.

– Xin cảm ơn ông, thưa ông chủ tịch, nhưng tôi không hiểu có làm nổi

việc đó không. Ngoài ra… hừm… tôi xin thưa thật, xin ông chủ tịch chớ
hiểu lầm, nhưng có lẽ tôi không thể đảm nhiệm được các công việc sự vụ.
Phải ngồi suốt giờ hành chính, hàng ngày lại phải dậy sớm…

Đyzma vỗ vào đầu gối hắn.

– Ông đừng lo gì cả! Không hề có giờ giấc hành chính cố định nào hết.

Ông sẽ chỉ đến nơi làm việc khi tôi có mặt, thế ông nghĩ rằng ngài chủ tịch
phải ngồi suốt ngày như phỗng à? Ông ạ, đó là việc của giám đốc ngân
hàng. Còn chúng ta chỉ giải quyết những việc hệ trọng nhất, chính yếu nhất
thôi. Nào, ông đưa tay đây nào!

Phu nhân Psêuenxka chợt bùng nổ một cơn nhiệt tình. Bà ta nhiệt tình gò

Ksêpixki, thuyết phục hắn, buộc hắn phải nhận ngay lời đề nghị.

Zyziô mỉm cười chìa tay ra.

– Vô cùng cảm ơn ngài Chủ tịch. Nhưng không hiểu tôi có thể hỏi một

câu này chăng: Ngài Chủ tịch cho tôi bao nhiêu lương ạ?

Nikôđem rất khoái chí với danh hiệu “Ngài Chủ tịch”. Y chống nạnh và

hỏi lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.