ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 204

Ở cuối đường hai bên trồng cây, y nhìn thấy chiếc ô tô đang tiến lại gần.

Lão Kunixki về.

Y nhanh nhẹn đứng dậy, cất nhật ký của Nina vào chỗ cũ trong ngăn kéo,

rồi cố gắng nhẹ chân bước ra hành lang, chạy xuống thang.

Thật đúng lúc, vì cửa trước mở toang ra, trong đó hiện lên một người

đang giang rộng cả hai tay.

Y lao vào vòng tay của lão Kunixki.

– Ôi ông Nikôđem, ông Nikôđem thân mến! Rốt cuộc, rốt cuộc rồi cũng

lại được gặp ông! Xin chân thành chúc mừng! Ông nhận được điện của tôi
chứ? Chứ sao nữa? Ông đã tổ chức cái ngân hàng ấy thật là tuyệt vời! Báo
chí viết về ông với những lời tán thưởng cao nhất! Xin chân thành mừng
ông! Chắc ông hiểu rằng bao giờ tôi cũng cầu chúc cho ông mọi sự tốt đẹp
nhất.

– Cảm ơn.

– Xin ông hãy ngồi xuống đã nào, ông Nikôđem thân mến! Ngài Chủ

tịch quý mến! Tôi có một điều muốn đề nghị với ông.

Lão mời Đyzma ngồi vào chiếc ghế bành rồi hỏi:

– Cũng có thể ông muốn nghỉ ngơi một chút?

– Không, không, tôi không mệt lắm.

– Ôi, tạ ơn Chúa! Vậy thì xin ông hãy nghe tôi nói nhé. Ngay từ đầu, tôi

muốn xin ông hãy khoan trả lời ngay tức khắc, nếu câu trả lời của ông là
một lời từ chối. Được chứ?

Nikôđem mỉm cười, nheo mắt:

– Tôi cũng đoán được điều ông muốn đề nghị.

– Có lẽ khó lòng! - Lão Kunixki lưỡng lự.

– Ông muốn tôi ở lại tiếp tục làm tổng quản lý. Không đúng à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.