ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 265

– Ồ không, tiểu thư không hề làm phiền gì hết. Ngược lại, tôi vô cùng

hân hạnh...

Y nghiêng vai giữ ống nghe và châm thuốc lá rồi mời đại tá cùng hút.

– Nhưng thưa tiểu thư, tôi không hiểu biết gì nhiều về văn học... Lời nói

danh dự đấy... Nhưng khi nào?

–... Thôi, được rồi, được rồi... Sức khỏe của lệnh ái tiểu thư ra sao ạ?

Hửm... Tiểu thư biết không, tôi cũng thế, nhưng chuyện đó thì không nên
nói qua điện thoại... Sao, đến nhà hát à? Ê ê ê... tiểu thư biết không, không
biết các vị có vui lòng cùng tôi đến rạp xiếc hay chăng?... Ồ không, hôm
nay con người mạnh nhất thế giới sẽ đấu vật... Thế nào cơ?... Này Vaxếch,
hắn tên là gì nhỉ?

– Người Italia, Traccô... Không, bạn tôi, đại tá Varêđa đang ở chỗ tôi đấy

mà...

– Nikus, hãy nói với nàng là tớ hôn tay nàng.

– Ông ấy xin được hôn tay tiểu thư... Ông ấy sẽ có mặt chứ... Nào, vậy

thì hay lắm. Tôi sẽ đi xe của tôi đến đón các tiểu thư... Tạm biệt.

Y đặt ống nghe xuống và mỉm cười.

– Ô, các mụ này, các mụ này!...

– Họ cũng đi chứ? - đại tá hỏi.

– Làm sao họ không đi cho được!

– Vậy thì đi thôi, chúng ta đi ăn trưa đã.

– Ta mang luôn Ksêpixki theo.

– Tùy cậu, - Varêđa đồng ý.

Ở khách sạn, họ gặp Ulanixki và lập tức không khí trở lên vui nhộn.

– Các cậu có biết chuyện giai thoại về con chó bunđogơ và con chó

pintrerếch rồi chứ

[53]

? Sao, nói xem nào? - ông ta hỏi khi người ta mang cà-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.