ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 279

Chương 13

P

hố Krôkhơmanna buổi này hoàn toàn vắng tanh vắng ngắt. Cũng chẳng

có gì là lạ bởi đã qua nửa đêm, mà dân cư của khu này thường phải dậy vào
sáu giờ sáng để đi làm. Trong ánh sáng mờ ảo của những ngọn đèn đường
thắp bằng khí đốt, những ngôi nhà xây bằng gạch đỏ ngủ yên. Thảng hoặc
lắm mới vang lên tiếng bước chân những người bộ hành đang vội vã rảo
bước trở về nhà.

Riêng trong một khung cổng có ba người đàn ông đang ngủ đứng. Họ

đứng im lặng, tựa vào tường. Họ chờ. Có thể nghĩ rằng họ đã thiếp đi rồi,
giá như không có những chấm thuốc lá đỏ bầm lập lòe.

Đúng lúc ấy chợt vang tới tai họ tiếng những bước chân nặng nề. Có ai

đó đang đi từ phía phố Giêlazna lại. Một trong những kẻ đang phục trong
cổng quỳ xuống và thận trọng nhô đầu ra, sát mặt đất, rồi thụt ngay lại và
thì thào:

– Hắn đấy.

Tiếng bước chân lại gần và một phút sau họ nhìn thấy một người đàn ông

tháp béo mặc chiếc áo bành tô mùa thu. Khi ông ta đi lướt ngang qua cổng,
họ liền theo ngay đàng sau.

Ông ta ngoái nhìn lại.

– Ông ơi, - một tên tóc vàng gầy gò gọi. - Ông có diêm không?

– Có đây, - người đàn ông đứng lại, thò tay vào túi.

– Ông là Bôtrếch à? - đột nhiên tên tóc vàng hỏi.

Người đàn ông thấp béo nhìn hắn

– Ông ở đâu mà biết tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.