ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 327

cứ khăng khăng không chịu thôi. Mãi đến khi ông Reis đọc cho lão nghe và
đưa cho lão xem một bức thư của bà Nina mà ông vừa nhận được thì lão
mới chịu thôi. Lão đồng ý một trăm nghìn, nhưng với điều kiện phải trả lại
cho lão các tài liệu kia.

– Thế rồi sao?

– Tất nhiên ông Reis có đủ thông minh để không đồng ý chuyện đó. Ông

ấy chỉ hứa với lão rằng sẽ giữ các tài liệu ấy ở chỗ mình, chứ không đưa
vào hồ sơ của Sở liêm phóng.

– Thế cuối cùng lão đồng ý chứ?

– Lão nói rằng đề nghị cho lão thêm một ngày để suy nghĩ. Nhưng ông

đừng lo. Lão phải đồng ý thôi.

Hắn đứng dậy, vẩy tàn thuốc rồi nói thêm.

– Còn ông, có lẽ ông nên thông báo riêng cho bà Nina rằng chồng bà ta

đã được phóng thích và tự nguyện đi ra nước ngoài… Hừm… Thậm chí,
ông có thể viết rằng lão ta sẽ mang theo một nửa tài sản bằng tiền mặt và
hối phiếu. Điều ấy sẽ khiến cho bà ấy thôi tò mò.

– Phải, - Đyzma nói sau một lúc cân nhắc, - bịa ra một chút cũng không

hại gì. Có điều tôi nghĩ rằng không nên viết gì cả. Bức thư ấy có thể lọt vào
tay một kẻ nào đó, hoặc là…

Đột nhiên Nikôđem nhớ tới Terkốpxki và y chợt rùng mình. Không,

không… Y quyết định bằng mọi giá sẽ cố không nghĩ tới chuyện đó.
Chuyện gì đến thì cứ việc đến. Cốt sao không phải nghĩ về nó là được…
Cốt sao đừng xảy ra ngay bây giờ. Kôbôrôvô… Tất cả tứ chi đều không
muốn tuân lệnh đầu óc y nữa. Y nhăn mặt và trả lời:

– Cốt sao đừng hôm nay.

Quả thực Đyzma kiệt sức đến quá mức. Suốt cả một ngày y nằm dài trên

tràng kỷ không nhúc nhích. Thậm chí y không nhổm dậy nghe điện thoại
mặc dù nó réo chuông mấy lần liền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.