ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 420

– Tôi hiểu, tôi hiểu, - nam tước gật gù, - thế mà đám dân đen vẫn cứ bảo

rằng chúng ta, giới quý tộc chúng ta chỉ quan tâm đến việc cải tạo giống
ngựa và trâu bò mà thôi. Chỉ cần nhìn đám nông dân kia cũng đã đủ khẳng
định rằng, chính trong lĩnh vực này chúng ta đã làm được nhiều nhất…

– Xin lỗi, - Pônimirxki ngắt lời, - sao lại “chúng ta”?

– À, là giới quý tộc ấy mà.

– Vậy thì chúng ta đã không thật hiểu nhau rồi đấy, thưa ngài. Tôi nói về

dòng họ Pônimirxki, về giới quý tộc cổ xưa kia!

Chàng cất kính vào túi và quay lưng lại với vị nam tước mặt đang đỏ như

cà chua

[61]

.

Sau những khúc ca hội mùa, đến phần nhảy múa và tiệc rượu. Vì buổi tối

khá lạnh, các bà các cô bắt đầu than vãn về chuyện đó, nên đám quan khách
ngồi ở hiên chuyển vào trong tòa dinh thự. Chỉ còn lại mỗi mình Đyzina, kẻ
không những chỉ vì bổn phận mà còn vì thích thú đang nhảy múa say sưa
với các thôn nữ, nhất là với cô thợ gặt đầu đoàn. Đến một lúc, không hề để
tâm tới vẻ mặt đau buồn của vị hôn phu của cô ta - một công nhân lực
lưỡng làm ở xưởng cưa xẻ - y lôi tay cô gái, kéo vào vườn.

Cô gái không cưỡng lại ông chủ. Và vì thế, vị hôn phu của cô hận vô

cùng.

Khi đi dạo trong vườn để trút bớt nỗi bực bội vì anh chàng điên

Pônimirxki gây ra, nam tước Renfơ tình cờ được trở thành người chứng
kiến một cảnh nọ đã khiến ông ta chợt nghĩ như sau:

“Thế ra mình vẫn có lý, không chỉ giới quý tộc cổ mà cả giới quý tộc

mới cũng chăm lo đến việc cải thiện dòng giống nông dân”

Phương đông, trời bắt đầu mờ sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.