ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 57

nhỏng. Tầm vóc của chàng càng thêm vóng vót bởi chiếc cổ dài quá khổ,
bên trên là một bộ mặt tròn xoe, nhỏ xíu, nom giống khuôn mặt một đứa trẻ
con bệnh hoạn. Vẻ mặt kiêu ngạo đầy khinh khi cùng đôi mắt xanh to
tướng trong viền mi màu đỏ, với cái nhìn chế giễu đến độc địa tạo nên
những nét tương phản kỳ dị trên gương mặt. Dưới ánh mắt ấy Đyzma đâm
lúng túng, nhất là khi chàng trai đứng sững ngay trước mũi và nhìn y bằng
vẻ đầy ngạo ngược.

“Quỷ quái thật!” - Đyzma nghĩ thầm.

Công tử chĩa ngón tay trỏ dài ngoẵng về phía y hỏi gắt gỏng:

– Ông là ai?

Không biết phải làm gì hơn, Đyzma đành đứng dậy:

– Tôi là tổng quản lý, quản lý mới…

– Họ tên?

– Đyzma, Nikôđem Đyzma.

Con chó oắt vừa sủa í oẳng vừa nhảy nhót quanh chân ông chủ.

– Hả? Đyzma?... Ta có nghe nói. Ta là bá tước Pônimirxki. Ông ngồi

xuống. Im nào, Brutux! Ông hiểu không, ông Đyzma, ta gọi con chó bằng
cái tên ấy bởi vì nó chẳng có nghĩa lý gì hết, ta không hiểu tại sao tên lũ
chó lại phải có ý nghĩa cơ chứ? Ông ngồi xuống đi!

Đyzma ngồi. Vị bá tước này khiến y kính sợ, cảm giác ấy vừa bao hàm

nỗi hãi hùng, vừa gớm ghét, vừa thương hại.

– Ta có nghe nói, - Bá tước lên tiếng nói tiếp, rồi chàng thè chót lưỡi

liếm đôi môi linh hoạt nhưng nhợt nhạt không có sắc máu của mình. - ta có
nghe nói. Hình như thằng đểu cáng kia đưa ông đến đây vì ông là một nhân
vật tầm cỡ thì phải. Là một người đứng đắn, ta thấy có nghĩa vụ phải báo
trước cho ông bản chất trộm cướp của thằng em rể yêu quý của ta.

– Nhưng ngài bá tước đang nói về ai thế ạ? - Đyzma ngạc nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.