ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 59

Rồi chàng đột nhiên cười phá lên:

– Xin lỗi ông vì lời nói thành thực này, nhưng cả ông nữa cũng là đồ chó

má!

Chàng tiếp tục cười sằng sặc, Đyzma nghĩ thầm trong óc: “Một thằng

điên!”.

– Ông nghĩ là ta điên hả? - Đột nhiên Pônimirxki túm lấy tay y và ghé sát

mặt vào mặt y.

Đyzma rùng mình.

– Không ạ. - Y nói giọng do dự - Lạy Chúa che chở, làm gì có chuyện đó

ạ…

– Đừng chối! - Bá tước quát lên - Ta biết! Chắc thằng Kunik đã báo

trước cho ông rồi. Hay cũng có thể cô em ta chăng? Ông nói đi! Rốt cuộc
cô ấy cũng sẽ bị thoái hóa khi chung đụng với đồ lợn ỉ, đồ lang sói ấy mà
thôi! Nina đã nói gì với ông?

– Nhưng đâu có ạ. Chẳng ai nói gì với tôi cả.

– Không một ai chứ?

– Tôi xin thề! - Đyzma cam đoan.

– Chắc bọn chúng không ngờ là ông sẽ có vinh hạnh được giáp mặt ta.

Ông có biết bọn chúng cấm ta không được vào lâu đài không? Rằng bọn
chúng bắt ta phải ăn riêng? Rằng ta không được phép rời khu vườn này, bởi
thằng Kunik đã ra lệnh cho tôi tớ cứ lấy gậy nện ta khi ta bước chân ra
ngoài?...

– Nhưng tại sao chứ ạ?

– Tại sao? Tại vì ta không hợp mắt hắn, tại vì những dáng điệu đại gia

của ta chọc vào mắt thằng học đòi kia, thằng con hoang của mụ thợ giặt
kia, tại vì nhẽ ra ở đây ta phải là ông chủ chứ không phải cái thằng ăn mày
ăn xin đểu giả kia, tại vì hắn không sao chịu đựng nổi việc ta đây - người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.