ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 90

– Vả lại, tôi nói với ông những chuyện ấy làm gì cơ chứ...

– Bà nói ra được cũng là điều tốt.

– Không nói thì chắc ông cũng nhận thấy tất cả. Ông Nikôđem, xin ông

hãy nói xem, liệu một con người cô đơn, một con người hoàn toàn cô đơn
có thể nào hạnh phúc được chăng?

– Tôi cũng không rõ... Tôi cũng chỉ có một thân một mình trên đời.

– Sao lại thế? Ông không có một ai sao? Còn gia đình?...

– À, không có ai cả.

– Ông không thấy khổ vì điều ấy sao?

– Quả tình không.

– Ôi, bởi vì ông là đàn ông, đầy sức khỏe, mang trong mình bao tính

cách mạnh mẽ, ông không biết thế nào là cô đơn, bởi lẽ riêng bản thân ông
đã là một thể hoàn chỉnh. Thậm chí tôi không rõ là nói chung ông có khả
năng thấu hiểu hay chăng nỗi trống trải đơn cô của một sinh linh yếu ớt như
tôi?

– Nhưng bà có cô con chồng kia mà?

– Ôi! - Nàng bất giác bật ra - Kasia... chỉ là đàn bà.

Nàng cắn chặt môi nhìn quyển sách đang mở rộng đặt trên đầu gối rồi

bắt đầu nói:

– Ông biết không, đã từ nhiều năm nay, ông là người đầu tiên tôi cảm

thấy có thể tự do và... Sự đồng cảm của ông không hề chứa đựng lòng
thương hại xúc phạm lẫn sự lãnh đạm ngoại lai... Ông biết không, tôi không
duy trì quan hệ thân hữu với một ai... Ông là người đầu tiên mà tôi tự cho
phép mình được trao đổi một cách cởi mở những suy tư của bản thân, với
lòng tin sẽ chẳng bao giờ bị hiểu sai.

Nàng đỏ mặt và nói đầy sôi nổi. Đyzma không còn nghi ngờ gì nữa là

Nina đang “lao” vào với y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.