ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 98

– Bà nói đùa đấy chứ, - Nikôđem khéo léo khơi mào - Kôbôrôvô là cả

một tài sản triệu phú, là tài sản của chính bà...

– Ông nhầm đấy, Kôbôrôvô là tài sản của riêng chồng tôi.

– Nhưng chính ông Kunixki nói với tôi...

– Vâng. Đứng tên tôi, nhưng một khi ly dị tôi sẽ phải đi ăn mày.

– Tôi không hiểu?

– Ôi, chúng ta nói về chuyện này làm gì kia chứ... Ông hiểu không,

chồng tôi đã lấy được của tôi những giấy tờ ứng với tổng số tiền vượt quá
giá trị tài sản Kôbôrôvô.

– Ông ấy tước đoạt của bà?

– Ôi, không, ông ấy lấy, ông ấy có quyền lấy... để trừ vào những món nợ

nần của gia đình tôi.

– À!...

– Thôi ta đừng nói về chuyện ấy nữa, tôi rất đau lòng, - Nàng chắp tay

nhìn vào mắt y, vẻ đầy cầu khẩn - và tôi xin ông cũng đừng nói chuyện về
tôi với dì tôi được chứ?

– Nếu bà muốn thế. Mặc dù...

– Tôi xin ông! Hết sức xin ông! Đối với tôi thế giới kia không còn tồn tại

nữa, tôi không thể nào được quay về với nó nữa rồi... Chúng ta đọc sách
nhé!

Nàng cầm vội lấy quyển sách và mở ra đúng trang đánh dấu. Nàng bắt

đầu cất tiếng đọc, nhưng chỉ được vài lời, giọng nàng đã run lên, ngực nàng
phập phồng mạnh trong cơn nức nở.

– Xin bà đừng khóc, đừng nên khóc. - Đyzma an ủi một cách vụng về.

– Chúa tôi, Chúa tôi! - Nàng thổn thức - Ông tốt quá, tốt với tôi quá...

Xin ông thứ lỗi... thần kinh tôi...

Đột nhiên nàng bật dậy chạy ra khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.