ĐƯỜNG ĐUA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ - Trang 193

Vào giờ ăn trưa, thầy Kyro tuyên bố với Fiona và tôi rằng bài báo của

Gavin chỉ quyên được bốn mươi đô. "Thầy không hiểu", thầy vừa nói vừa
cào những ngón tay dài lên tóc. "Thầy cứ đinh ninh sẽ có rất nhiều lòng hảo
tâm."

"Có thể nó vẫn còn tiếp tục thì sao ạ?", Fiona nói.

Thầy thở dài. "Hãy hi vọng là thế. Thật không may là những ý định tốt

đẹp và hành động cụ thể thường có khoảng cách rất lớn. Và thật bất công
khi mà sau một vài ngày, bất kì câu chuyện nào cũng trở thành tin cũ."
Thầy nhìn tôi. "Thật đáng thất vọng, nhưng em đừng lo lắng. Chúng ta sẽ
tiếp tục quyên tiền."

Thế nhưng tôi không thể ngăn mình không chán nản, và Rosa đã nhận

ra tâm trạng của tôi vào giờ Toán.

Có chuyện gì vậy? Cô ấy viết vào mảnh giấy.

Chiếc chân chạy là một ước mơ viển vông.

Cô ấy nhận mảnh giấy.

Việc đi bộ cũng vậy.

Cô Rucker đang quan sát tôi, vì vậy tôi giấu mảnh giấy đi và tập trung

lên bảng. Cho đến khi Rosa đưa một mảnh giấy khác về phía tôi.

Đừng nghĩ quá xa xôi về tương lai.

Tôi nhét mảnh giấy vào ba lô và thấy tâm trạng càng tệ hơn nữa. Nghĩ

về tương lai là những gì đem lại cho tôi hi vọng. Tôi muốn tin rằng bằng
cách nào đó chúng tôi có thể thu được hai mươi ngàn đô. Tôi muốn tin rằng
mình sẽ được chạy lại.

Nhưng giờ đây hi vọng đó trở nên thật mong manh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.