ĐƯỜNG ĐUA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ - Trang 284

Nếu một dãy phố đã khó khăn thế này, làm sao tôi có thể chạy được 10

dặm đây?

Chương 8

Đến bây giờ, tôi thực sự không thể rút lại lời hứa.

Gavin, Fiona, Mario, mẹ, cha Kaylee... tất cả họ đều nói với tôi rằng

mọi người sẽ thông cảm nếu tôi quyết định đó là việc quá khó khăn, nhưng
giờ đây tôi không thể từ bỏ.

Tôi chỉ đơn giản là không thể.

Vì vậy, tôi tâm sự với thầy Kyro, và đề nghị thầy giúp mình. "Em cần

có đủ sức mạnh để làm điều này", tôi nói với thầy sau khi năm học mới bắt
đầu.

Chúng tôi đang ở trong lớp của thầy, và tôi quan sát đôi tay uyển

chuyển, mạnh mẽ của thầy sắp xếp đống giấy tờ, phân chúng thành từng tập
trong lúc thầy tập trung suy nghĩ.

Cuối cùng thầy nói, "Đẩy bốn mươi lăm cân... cộng với trọng lượng

của xe lăn... đó sẽ là việc khó khăn đối với một người khỏe mạnh".

"Em khỏe mà."

Thầy nhìn tôi. "Em biết ý thầy là gì mà." Sau đó, thầy nói thêm, "Và

quan trọng hơn là cân nặng. Em nặng bao nhiêu cân, Jessica? Năm mươi
tư? Hay năm mươi tám cân?".

Tính hay không tính cả chân giả?

Tôi chỉ nhún vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.