ĐƯỜNG ĐUA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ - Trang 312

"Chị sắp chạy được nửa đường rồi", Linzy nói. "Chị làm rất tốt!"

Chúng tôi tiếp tục cuộc thi, và tôi trút hết túi gel vào miệng khi bắt

đầu chạy tiếp.

Thứ đồ có vị như chocolate này giúp tôi tỉnh táo hơn một chút. Khi tôi

uống xong, Gavin lấy lại chiếc túi rỗng và hỏi, "Cậu ổn chứ?".

Tôi gật đầu, nhưng chỉ là miễn cưỡng. "Tốc độ của chúng tớ thế nào?"

"17 phút 10 giây trong 2 dặm tiếp theo."

"Cậu lại đùa đấy."

Cậu ấy lắc đầu.

"Hèn gì! Tớ không thể giữ tốc độ này được. Nó sẽ giết tớ mất!"

Cậu ấy lập tức lùi ra sau. "Này!", cậu ấy gọi Fiona và Mario. "Chúng

ta phải chạy chậm hơn một chút."

Fiona đến bên cạnh tôi. "Cậu đau ở đâu?"

"Tớ không sao", tôi nói với cô ấy. Tôi giữ tông giọng thấp để Rosa

không thể nghe thấy. "Trước đây, tớ mất khoảng một giờ để chạy hết 5 dặm
khi đẩy số cân thế này. Tính ra là 12 phút mỗi dặm, và giờ thì chúng ta chạy
2 dặm trong vòng 17 phút 10 giây."

Fiona giảm tốc độ. "Thế này tốt hơn chưa?"

Tôi gật đầu, nhưng thật lạ khi tôi có cảm giác như mình vừa gây ra

một vụ thiệt hại, và giảm tốc độ cũng chẳng cứu vãn được. Nhịp thở của tôi
thiếu thoải mái, hông tôi không có cảm giác đau nhức quen thuộc, và hai
cánh tay rất nặng nề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.