ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 105

cứ một mực muốn biết, cô không biết rồi sẽ thế nào, tóm lại không phải kết
quả tốt.

Ba ngày sau Trình Nghi Bắc lại xuất hiện, Tây Thuần nhìn anh đặt cái túi

xuống, chẳng thèm quan tâm tới. Cô nghĩ anh đến để ngã bài với cô.

Trình Nghi Bắc nháy mắt: “Không tò mò nó là gì sao?”

Tây Thuần chẳng hứng thú mấy, xoay người ngồi xuống sofa, Trình Nghi

Bắc đuổi kịp, lấy chân khều cô: “Mở ra xem đi”.

Tây Thuần nghi ngờ nhìn anh, chẳng biết anh đang tính toán gì. Cô nghi

ngờ mở túi ra, cả người lập tức cứng ngắc, tầm mắt ngây ra nhìn thứ trong
túi. Vẻ mặt của cô tràn đầy kinh ngạc, cho nên mỗi lần Trình Nghi Bắc nhắc
tới nét mặt lúc ấy của cô đều hết sức vui vẻ.

Thật ra thứ đó rất đỗi bình thường, ai mà chẳng dùng, ai mà chẳng có.

Đó là thứ phổ biến nhất trên thế giới này.

Tây Thuần chưa bao giờ nghĩ tới, đời mình có thể thấy nhiều tiền mặt đến

vậy, không nhiều không ít, vừa đủ một trăm vạn. Hơi buồn cười, một đêm
nọ, có hai người buồn chán ngồi trên giường đếm những hóa đơn hàng trăm
triệu. Tiền chật cả giường, như những tờ giấy bình thường thôi… Được một
hồi cô mệt lả, bất đắc dĩ nói: “ Khi học cấp hai, phòng em có một nữ sinh,
cô ấy rất tiết kiệm, để dành được một ngàn luôn ấy. Sở thích của cô ấy là
đếm tiền mỗi ngày trước khi đi ngủ. Còn em là người mà một phân tiền
cũng không thể để dành được. Lúc ấy em nghĩ, nếu mỗi ngày có thể đếm
tiền trước khi ngủ, chắc chắn sẽ đặc biệt ngủ ngon…”

“Bây giờ không phải sao?” Trình Nghi Bắc cười trêu ghẹo.

Tây Thuần đập mặt vào tiền: “Em mệt chết rồi. Đếm tới đâu rồi nhỉ? Em

quên mất rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.