ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 133

“Nếu không thế em nghĩ bọn họ cho em về?” Anh ngồi dậy, xoa xoa trán.

Tây Thuần lại gần anh, hôn lên trán anh.

Trình Nghi Bắc ngẩn ra, trong ấn tượng của anh, cô hiếm khi làm vậy.

“Hôi quá, đi tắm đi”. Tây Thuần cười cười, không tự nhiên quay đi.

Trình Nghi Bắc khôi phục tinh thần, cũng mỉm cười, sau đó đứng dậy lấy

quần áo.

Tắm xong, anh yên lặng ôm cô ngủ. Trước kia anh thật sự không biết

mình thích ôm cô ngủ, cơ thể mềm mại, cực kì thoải mái khoan khoái.
Động tác anh nhẹ nhàng, không để cô thấy gò bó, thế nên mới không thấy
cô phản kháng hay chống cự.

Nửa đêm, trong tay trống rỗng, anh mơ mơ màng màng lần mò bên kia,

nhưng cũng rỗng tuếch. Trình Nghi Bắc giật mình tỉnh giấc, trên giường
vẫn còn hơi ấm của cô. Anh đứng dậy, bật đèn phòng khách. Đến gần mới
thấy cô đang uống nước.

Sống cùng cô khá lâu, dường như anh cũng đã quen thuộc với tật uống

nước của cô. Tỷ như cô không thích uống nước khoáng, chỉ thích uống một
hương vị. Bắt đầu từ lần anh mua nước ép nho cho cô, hầu như đến giờ cô
vẫn uống loại đó. Không biết bởi do thói quen hay do yêu thích vị này, vì
vậy anh mua cả thùng về, phòng khi cô khát nước khỏi phải đến siêu thị xa
tít mua.

Cô uống xong một ngụm mới quay qua nhìn anh: “Sao không ngủ tiếp?

Em đánh thức anh à?”

Anh lắc đầu, sẵn tay lấy chai nước cô vừa uống, uống một ngụm, hiếu kì

tại sao cô thích vị này. Anh chỉ uống nước khoáng, chẳng thích loại đồ uống
có vỏ ngoài màu mè thế này, vậy mà lúc này anh lại vô cùng hiếu kì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.