ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 134

Cô ngạc nhiên nhìn anh, mỉm cười không nói gì.

Vị cũng không có gì đặc biệt, không hiểu sao cô lại thích. Hết hứng thú,

lôi cô đi ngủ tiếp.

Sau khi Trình Nghi Bắc bước vào Bắc Ích, công việc của anh hình như

rất bận rộn, sáng sớm đã rời nhà, bình thường hơn mười hai giờ đêm mới
về. Tây Thuần đau lòng cho anh, cơ thể anh khá gầy, cứ tiếp tục thế này
không biết sẽ ra dạng gì nữa.

Dường như thấu được lo lắng của cô, sau khi ăn sáng xong, anh sẽ hôn

lên trán cô: “Yên tâm đi, qua thời gian này sẽ ổn lại thôi”.

Cô không biết anh gặp khó khăn gì trong công ty, cũng biết bản thân

không giúp được gì. Cô thấy bản thân mình rất vô dụng, chỉ biết ăn với ngủ,
chẳng biết làm gì cho anh.

Cũng may Trầm Thính gọi điện tới. Cô thấy mình rất may mắn, có thể

sống cùng một thành phố với cô bạn trung học này.

Hình như Trầm Thính gầy đi chút ít, đeo kính khoe với Tây Thuần.

“Biết tớ hẹn cậu ra đây làm gì không?” Trầm Thính ra vẻ thần bí.

Tây Thuần đối với bộ dáng thần thần bí bí của cô không hề có hứng thú:

“Chuyện lớn gì đây?”

“Biết tớ vừa gặp ai không?”

“Ai?”

Trầm Thính cười: “Em gái sắc nước hương trời của cậu?”

Tây Thuần hết cười nổi: “Cậu gặp nó ở đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.