ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 168

“Ăn cơm nào”. Tây Thuần đã bới cơm đủ đầy đủ vào ba chén, cười với

hai người họ.

Mà Trình Nghi Bắc cực kỳ ăn ý ngồi đối diện Tây Thuần, như thể cuộc

sống hai người đã hình thành thói quen từ lâu.

Trần Tư Dao đảo mắt một lượt, hết dừng trên mặt Trình Nghi Bắc lại qua

Tây Thuần, sau đó thu ánh mắt, trở lại như cũ, cô ngồi xuống, ngậm đũa
trong miệng, nghĩ gì đó rồi nhìn Tây Thuần mãi.

Tây Thuần nhận được ánh mắt của Trần Tư Dao, lập tức giới thiệu họ với

nhau, chỉ là Trần Tư Dao vừa nghe ba chữ ‘Trình Nghi Bắc’ cả người run
rẩy, may mắn chưa biểu hiện quá mức.

Thái độ Trình Nghi Bắc đối với Trần Tư Dao không mặn cũng chẳng

nhạt, nhưng tiếng ‘Chị’ này chắc chắn không thốt ra nổi, ngược lại Trần Tư
Dao lại thấy rất thú vị, trước mặt Tây Thuần gọi Trình Nghi Bắc là ‘Em rể’,
Trình Nghi Bắc không biết nên nói gì.

Điểm Trình Nghi Bắc bất mãn là Trần Tư Dao thật sự coi mình là khách

quý, ăn xong một chén liền giơ chén ra trước mặt Tây Thuần: “Em gái
ngoan, bới cơm cho chị nào. Lâu lắm rồi không ăn cơm em nấu, ngày càng
tiến bộ, khiến khẩu vị chị đây ngày một cao hơn rồi”.

Trình Nghi Bắc nhíu mày, ra hiệu Tây Thuần đang chuẩn bị đứng lên

ngồi xuống, anh lấy chén của Trần Tư Dao đi bới cơm.

Trần Tư Dao đảo mắt nhìn bóng dáng của Trình Nghi Bắc, khóe môi mỉm

cười.

Trình Nghi Bắc đặt chén cơm trước mặt Trần Tư Dao, Trần Tư Dao còn

cố tình nói từng chữ: “Cám-ơn-em-rể”.

Trình Nghi Bắc nhướng mày, chẳng nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.