ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 327

Trước giờ bà luôn cảm thấy bởi vì mình mà Dục Bắc không thể giống

bao bạn cùng trang lứa khác vui chơi cười đùa, yêu đương… thằng nhóc
này chẳng mảy may suy nghĩ gì về con gái, vậy mà lần này bà bệnh, Dục
Bắc lại mang Tây Thuần đến trước mặt bà, làm bà vui hết sức.

Tây Thuần thầy dì ăn không nổi liền để quả táo xuống.

Bàng Nhã là công nhân, tay chân đều có rất nhiều vết chai sạn.

Tây Thuần sờ vào những vết chai ấy, vậy mà không hề thấy đau, tất cả

chúng đều là dấu ấn trưởng thành của Trình Dục Bắc.

“Dì ơi, con cắt móng tay cho dì nhé!”

Bàng Nhã gật gật đầu.

Móng rất dày, cứng, Tây Thuần cắt mà mệt lã, nhưng vẫn chậm rãi cắt.

Tây Thuần cho bà coi bàn tay đã cắt xong, thấy móng chân cũng hơi dài,

lại muốn cắt mòng chân luôn. Cái này thì Bàng Nhã không chịu, các cô gái
bây giờ đều không thích làm những việc này, nhưng phản đối vô hiệu, Tây
Thuần cứ khư khư muốn làm.

Tây Thuần đi lấy một chậu nước ấm, để Bàng Nhã ngâm chân. Tây

Thuần xam xét nãy giờ, ngón chân của dì rất cứng, còn biến thành màu đen
nữa, cắt không là chuyện không thể. Trước tiên phải dùng nước ấm ngâm
hồi cho móng mềm lại chút, xong rồi rửa sạch.

Tây Thuần dùng khăn lau chân cho dì, sau đó kiếm cái ghế nhỏ ngồi, tỉ

mỉ cắt móng cho dì. Móng chân cứng ơi là cứng, phải nói là dùng cách dũa
móng mới đúng, bột móng lất phất rơi xuống. Ngón út móng rất cứng, dũa
thế này, chắc chắc đau lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.