ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 51

khả năng khỏi bệnh rất cao, vậy mà bản thân cô lại bỏ qua cơ hội. Hai năm
nay hễ nhớ đến dượng đang bệnh, cô cảm thấy tim như bị ai đó xé ra. Đó là
lỗi của cô, là cô hại dượng ra nông nỗi này.

Cho nên cô luôn vâng lời, tìm cách giảm bớt cảm giác áy náy, nhưng cô

biết, suốt đời này cô cũng không bao giờ bù đắp được.

Đó là tất cả dấu vết của tuổi thanh xuân, cuộc sống tôi luyện dần, dấu vết

của tuổi thanh xuân cũng theo đó mà nhạt dần. Nhưng trước sau vẫn lưu lại
dấu vết, rất nhẹ, nhưng nó có tồn tại.

Tây Thuần nằm trên giường, bụng hơi đau. Hẳn do chưa ăn cơm, mới

nhớ đến, đã thấy điện thoại gọi tới: “Có ăn cơm không?”

Trình Nghi Bắc hỏi thẳng câu này, Tây Thuần nhìn đồng hồ trên tường,

không xác định được mà mở miệng: “Giờ bên anh là mấy giờ?”

“Có phải lại quên ăn cơm không?”

Một câu nói như vậy lại khiến Tây Thuần cảm động đến mức rơi nước

mắt, cô ngồi trên giường, dường như cô không còn là chính cô. Hai chân cô
cuộn tròn, nhất thời không biết phải nói gì. Trình Nghi Bắc bất đắc dĩ thở
dài một hơi: “Mau đi ăn cơm”.

Cô cắn cắn môi mình: “Chỗ anh là đêm khuya đúng không!”

Trình Nghi Bắc sửng sốt: “Đúng đúng, mau đi ăn cơm. Anh cũng đi ngủ

đây”.

Gác điện thoại, Tây Thuần bỗng cười cười với chính mình. Đi chân trần

ra thẳng nhà bếp, cô biết nấu ăn, nhưng không muốn làm trước mặt Trình
Nghi Bắc, chẳng biết anh có phát hiện ra điểm này hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.