ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 520

Trình Chí Diên mời cô ngồi xuống, mở lời, “Hôm trước có hơi quá lời

với cô, mong Tây tiểu thư bỏ qua.”

Thái độ này, tuyên bố ông mãi mãi cũng không chấp nhận sự tồn tại của

cô.

“Không sao.”

“Chắc cô sẽ nghĩ tôi lấy tư cách gì để nói những lời sau đây, nhưng tôi

vẫn sẽ nói. Dục Bắc là con trai tôi, dù cho quan hệ của tôi và mẹ nó là quan
hệ gì đi nữa, thì nó vẫn là con tôi, Dục Bắc hay Nghi Bắc trong lòng tôi đều
như nhau. Dục Bắc mất, tôi rất mất mát cũng như đau khổ cùng cực. Hiện
tại tôi chỉ còn một đứa con trai là Nghi Bắc, tôi không muốn nó phải chịu
khổ sở. Sự xuất hiện của cô đã phá hủy thế cân bằng của gia đình tôi. Tuy
Nghi Bắc kiệm lời, nhưng nó rất thương mẹ nó. Nói không sợ thiên hạ cười
chê, vợ tôi là người phụ nữ hay để tâm, dù hiện tại bà ấy vẫn không thể
buông bỏ đoạn tình ngày xưa của tôi, dù tôi và mẹ Dục Bắc không còn bất
kì liên quan gì đến nhau, vẫn không thể xóa bỏ day dứt trong lòng bà ấy. Cô
vừa đến, vừa thấy cô, bà ấy ắt sẽ nhớ đến Dục Bắc, nhắc về đoạn tình đã
qua của tôi. Nhiều năm qua… nhà chúng tôi vẫn trôi qua trong bình yên, cớ
sao cô cứ đến làm nó rẽ ngoặc? Con tôi yêu cô, nhưng nỡ nào cô để nó làm
ra chuyện làm tổn thương mẹ nó?”

Tây Thuần ngẩng đầu nhìn Trình Chí Diên, “Bác trai, bác mong con rời

bỏ anh ấy à?”

“Phải.” Trình Chí Diên than thầm, “Kể cả đứa bé này, cô mang đi luôn

cũng được. Tôi không nghĩ con trai tôi có thể thoát khỏi vết thương lòng
này, không một ai, không một người đàn ông nào đủ sẵn lòng để chấp nhận
sự thật đó.”

Tây Thuần lắc đầu, “Con tới đây vì tôn trọng bác, nhưng không định

nghe theo yêu cầu của bác. Ý của bác con hiểu, điều con muốn nói đơn giản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.