ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 85

Khi cô mở cửa, nhìn thấy Vương Hựu Địch và cô gái khác trên giường,

quần áo bọn họ ném bừa bộn trên sàn nhà.

Ngay khoảnh khắc đó, cô hiểu ra tất cả.

Không chạy trốn, không la hét, đến cả khóc cũng không.

Thậm chí cô còn mở toang cánh cửa, quấy rầy chuyện tốt của đối

phương. Cô nhìn bọn họ: “Đã làm phiền ư?”.

Cô gái nhanh chóng mặc quần áo, trông Vương Hựu Địch khá căng

thẳng, nhưng chỉ thoáng qua thôi.

Giữa hai người, cô thật sự không rõ. Chuyện vừa rồi hẳn rất bình thường,

bình thường đến mức không thể coi nó là cái cớ để chấm dứt mối quan hệ
này. Cô từng nghĩ bản thân mình hẳn có chút đặc biệt, nhưng thời khắc đó,
cô biết nào có gì gọi là đặc biệt đâu.

Thậm chí cô còn nghĩ, nếu như mình giống những người khác, sớm lên

giường với anh, có lẽ anh sẽ chẳng bận tâm đến cô nhiều thế rồi. Ai đã từng
nói qua, con người là động vật ham hư vinh, càng khó chiếm được, càng
cho rằng đó là tốt nhất.

Cô đứng đó, nhìn hai người đó mặc quần áo, khuôn mặt cô gái đó rưng

rưng sắp khóc, suýt chút nữa cô đã thấy thương cảm. May thay Tây Thuần
vẫn hờ hững đứng đó, cô không làm gì sai hết, cô không cần phải trốn
tránh, người phải rời khỏi đây dĩ nhiên không phải cô.

Không phải nội tâm cô không khó chịu, nhưng mà so với khổ sở lại càng

cảm thấy tê tâm liệt phế. Thì ra trên đời này, thật sự không còn ai có thể yêu
cô thật lòng, bởi vì cô là Tây Thuần, không cần bất kỳ nguyên do nào hết.

Có một số tình yêu, cả đời người chỉ có một lần duy nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.