Để lượng canxi trong máu không tăng quá mức.
Cơ bắp chỉ hoạt động được khi canxi được thải trừ ra khỏi các tế
bào của nó. Đây là vấn đề sinh tử, vì hệ hô hấp cần cơ bắp để hoạt động
nên canxi phải được lưu trữ tạm thời ở xương. Cơ thể chứa khoảng
500mg canxi: sai biệt giữa hai mức canxi cao và thấp là 26% có 3 loại
hóc môn điều hòa mức bình quân này. Hai loại thì kích động việc tống
khứ canxi ra khỏi xương, còn cái thứ 3 giúp bài tiết qua nước tiểu.
Theo học thuyết cố cựu thì nên chứa canxi trong xương để tránh
xương loãng, nếu xương chịu chứa.
Xương được xây dựng theo đồ án, như cái nhà. Chứa canxi thừa
không làm xương khá hơn, giống như chất gạch trong phòng khách.
Muốn xem TV thì đống gạch phải ra khỏi nhà-canxi thừa cần phải loại
ra, mà canxi cứ phải đưa vào hằng ngày bằng sữa hay thuốc bổ…
Nhưng xương của người 70 tuổi chứa ít canxi hơn lúc 30 tuổi.
Nếu mỗi ngày uống 400mg thay vì 200mg canxi thì suốt 40 năm,
osteoblasts vào steoblasts phải đón và đưa ra tới 2 triệu 9mg canxi, nên
chúng chết yểu. hơn nữa sử dụng quá lố sinh tố A và chất
Corticosteroids là tiêu diệt các tế bào osteoblasts để phải chịu loãng
xương trước tuổi. Dùng ít canxi, xương lão hóa chậm. Thí nghiệm nơi
chuột cho thấy rõ điều này.
Thêm Canxi làm mật độ xương (B. M. D) rắn chắc buổi đầu, về sau
suy yếu sớm hơn. Cũng như lực sĩ có bắp thịt trông khỏe nhưng về già
bị đau nhức bắp thịt.
Điều này có nghĩa là mật độ rắn chắc của xương thấp thì ngừa
được chứng xốp xương?
Vâng, đúng thế, nếu suốt đời tiêu thụ ít canxi thì ta vẫn không
thiếu nó cho việc làm đặc cứng xương mầm (Calcification of bone-
matrix). Sự khác biệt duy nhất là xương không lão hóa sớm và không
chứa canxi thừa.