ĐƯỜNG LÀ KHỔ ÁCH - Trang 56

bệnh điên" cậu kia đâu có mời Freud đến, và chả có chứng cớ gì để
tin rằng cậu ta đang khổ đau vì bệnh tật. Người đau khổ chính là bà
mẹ, rối trí vì năng lực tình dục con mình đang trưởng thành".

Hằng trăm chuyện hãi hùng trong các sách, mà khi đọc xong lại

buồn cười, do đoàn thể y sĩ nhất là y sĩ tâm thần gây nên trong khi
điều trị bệnh điên vì thủ dâm. Đã biến mất một cách lạ lùng khỏi các
sách lịch sử y khoa. Bác sĩ Szasz nhận định: "Có hằng triệu từ ngữ
nói về sự tự làm sáng danh (Self Glorification), mà không có từ ngữ
nào nói đến bệnh điên vì thủ dâm. Cũng giống như các y sĩ liên can
vào việc khủng39 bố các Nhà Huyền Thuật, những chuyện buồn
thảm này không thấy sách vở nhắc tới. Bác sĩ Szasz so sánh sự kiện
này với hiến pháp Hoa Kỳ trong đó người ta cố tránh đề cập đến sự
dân da đen làm nô lệ. Cũng vậy, nhóm y sĩ tâm thần nhìn nhận
chậm trễ nhất sự bất lực hấp thụ đường của cơ thể con người, qua
một số triệu chứng mà người ta hay gọi là bệnh tâm thần

Mãi đến 1911 mới có Eugen Bleuler bịa ra một từ ngữ dễ sợ,

Schizophrenia. (Tinh thần phân biệt) để thay cho từ Dementia
Praecox (bệnh điên lúc còn thanh xuân). Thì ra chỉ một tên mới mà
thôi. Triệu chứng này cùng lứa tuổi với đường. Trước kia y sĩ vì lúng
túng trước các triệu chứng ấy nên bảo các bệnh nhân bị bùa mê
thuốc lú, nay họ bảo đó là bệnh loạn trí. Có một thời bệnh nhân
khùng điên bị giao cho các tay trừ tà, ếm ma, nay thì giao cho bác sĩ
tâm thần. Thế thì thủ dâm không còn gây nên "bệnh chạm dây thần
kinh".

Vậy đâu là nguyên nhân? Những nỗ lực của bà mẹ tìm cách

ngăn cấm thủ dâm? Thực tập chải chuốt quá sớm? Những cuộc cãi
vã với bố trong buổi điểm tâm? Kỷ luật bất nhất? Thiếu tình thương
hay thương quá lố? Các vấn đề gia đình trong quá khứ: giàu hay
nghèo, khổ sở hay ung dung, và nay bổng sực nhớ lại?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.